Cha mẹ Lam Phán Hiểu đã qua đời, tuy bà ấy là đích nữ, nhưng hiện tại gia đình do huynh đệ thứ quản lý, tình cảm huynh muội nhạt nhòa, tẩu tẩu lại giỏi tính toán, nếu không cũng sẽ không gả bà ấy cho Minh Hầu làm kế thất, của hồi môn ít mà sính lễ nhiều, thực sự đã kiếm được không ít.
Khi Lam Phán Hiểu đến thăm dò ý tứ của huynh tẩu, thực ra cũng không trông chờ vào tình cảm, chỉ nghĩ cho dù nhìn vào số sính lễ, bố thí cho bà ấy chút thương hại và đồng cảm, chẳng lẽ không nên sao?
Chỉ là cánh cửa đóng chặt kia khiến Lam Phán Hiểu hiểu ra, con đường này của bà ấy, là không có chút khả năng nào nữa rồi.
Có lẽ vận may của Minh Bảo Thanh sẽ tốt hơn bà ấy, sóng gió qua đi, nhà cậu sẽ ra tay giúp đỡ.
Nhưng có lẽ...
Lam Phán Hiểu đè nắp rương xuống, cũng đè nén những suy nghĩ hỗn độn trong lòng.
Nhà chính còn coi như rộng rãi, từ trái sang phải lần lượt là phòng ngủ, phòng khách và thư phòng, tuy có cửa nhưng không có cánh cửa, ngay cả rèm che cũng rách nát.
Minh Bảo Thanh thực sự không thích ở chung với người khác, len lén nhìn xung quanh, nhìn thấy phòng phụ bên trái nhà chính, vốn là được dùng làm phòng chứa đồ, bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nu-quyen-hau-phu-bi-giang-lam-thuong-dan/3727295/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.