Tề Diệp khóc không bao lâu, sau đó đỏ mắt di chuyển ra khỏi người Đường Lê.
Vừa rồi tâm tình lập tức lên không khống chế được, lúc này mới ý thức được mình đã làm cái gì, trong lòng rất là xấu hổ.
Dù nói thế nào cậu cũng là nam sinh, sao có thể động chút liền khóc.
Hơn nữa còn ở trước mặt Đường Lê..
Đôi mắt thiếu niên lóe lên.
Có chút không dám nhìn Đường Lê, sợ cô ấy ghét bỏ mình, chỉ cúi đầu không nói gì.
Đường Lê không biết cậu đang suy nghĩ cái gì, cho rằng cậu còn bởi vì chuyện súc sinh vừa rồi làm sợ hãi.
Miệng cô nghẽn lại, nói không nổi lời trấn an, chỉ có thể giơ tay lên lau sạch sẽ sự ướt át của góc mắt cậu từng chút một.
"Không sao đâu, tôi đã cho hắn 1 bài học. Đừng khóc, vì loại người này không đáng."
Cô vừa nói vừa tức giận, tiện chân hung hăng đá vào người người đàn ông kia.
Tề Diệp cũng không biết tại sao, vừa rồi còn có chút khổ sở, nhìn bộ dáng Đường Lê so với mình còn tức giận đột nhiên cũng không khó chịu như vậy.
Trên lông mi của cậu còn vương một chút nước, nhưng vẻ mặt lại nhu hòa hơn một chút.
"Ừm, tôi không khóc, không đáng.".
Giọng điệu này vừa giống như phụ họa, lại giống như dỗ dành đứa nhỏ vậy.
Đường Lê nghe xong, vén mí mắt nhìn qua. Đối với đôi mắt ẩm ướt, trong lòng có chút ngứa ngáy, nhưng cô cũng không quá để ý.
Thấy Tề Diệp không có chuyện gì, trong lòng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nu-cai-nam-trang-toi-cam-kich-ban-nam-chinh/1097520/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.