Tề Diệp có mảnh khảnh gầy gò như thế nào thì cũng là một nam sinh cao một mét tám mấy.
Cậu có bàn tay dài và bàn chân dài, cũng có chút trọng lượng.
Ôm lấy như vậy nếu không phải Đường Lê phản ứng nhanh chóng xuất thủ chống đỡ phía sau, có lẽ cô thật đúng là sẽ bị đối phương áp đảo trên sô pha.
Đường Lê nhất thời không kịp phản ứng lại, cô chống người ngồi dậy, nhưng đối phương vẫn không buông tay.
Mặt chôn ở cổ cô còn chưa tính, thỉnh thoảng còn rên rỉ một hai tiếng, giống như uống rượu rất khó chịu.
"Tề Diệp? Cậu vẫn còn tỉnh táo chứ? "
Cô kéo đầu của cậu ra khỏi vai của mình và sau đó vươn ba ngón tay của mình hướng tới trước mặt cậu ta.
"Còn nhận ra đây là bao nhiêu không?"
Má thiếu niên đỏ bừng, hô hấp cũng nóng.
Tóc trước trán vỡ vụn, mơ hồ có thể nhìn thấy đôi mắt sáng như sao phía sau.
Vừa rồi còn chỉ nằm sấp trên người Đường Lê chưa có phản ứng gì, sau khi nghe được thanh âm của cô thì lông mi khẽ động.
Cậu híp mắt lại, chậm lại một lát, đưa tay nắm lấy tay Đường Lê.
"Cậu đừng lắc lư, làm cho mắt ta hoa."
"..."
Đường Lê trầm mặc nhìn chằm chằm cậu, thấy cậu mơ mơ màng màng, không biết lại lẩm bẩm vài câu sau đó thở dài.
"Xem ra là say thật rồi..."
"Cmn, còn nói cái gì ta không thể uống rượu, kết quả mình còn không bằng ta, còn phải cướp tới."
Khương Tuyết Nhi cũng không nghĩ tới chỉ là một ly bia mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nu-cai-nam-trang-toi-cam-kich-ban-nam-chinh/1097517/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.