Dịch: Bơ Mặn.
Chương 7: Đừng có ngại.
“Cậu thật sự biết nấu cơm?” Tần Khả Khả đứng tại cửa phòng bếp.
Phòng bếp của ngôi nhà rất rộng rãi, hai người đứng ở bên trong cũng không có vẻ chen chúc.
Chuyện Tần Viên Viên biết nấu cơm cũng không bất ngờ, dù sao những người ăn nhiều thường đều biết nấu cơm.
Giang Phóng trông không giống một người biết nấu ăn chút nào, anh không chỉ giống một đại thiếu gia kiêu ngạo mà còn có khí chất y hệt, thích hợp với việc được hầu hạ cơm bưng nước rót hơn.
“Anh hai nấu ăn siêu ngon.” Giang Tề không biết đã xích lại gần từ lúc nào, hiện tại chỉ cần nhìn thấy sách giáo khoa là cậu liền nhức đầu, có cơ hội là muốn lười biếng ngay.
Tần Khả Khả hoài nghi Giang Tề đang tự cổ vũ cho anh trai cậu: “Thật không?”
Giang Tề: “Đương nhiên là thật.”
Nhớ lại các món đã ăn ngày hôm đó, nước miếng cậu lại muốn ứa ra.
Bụng cậu cũng phụ họa vang lên hai tiếng.
Tần Khả Khả: “Tôi nghĩ đơn giản là do cậu quá đói bụng nên cảm thấy ăn cái gì cũng ngon, Viên Viên nhà tôi nấu mới ngon, tiếc là hai người không có lộc ăn ~”
Giang Tề không quan tâm: “Nấu ngon cỡ nào thì cũng không ngon bằng anh em nấu.”
Tần Khả Khả: “Có muốn cá cược hay không?”
Giang Tề: “Cá thì cá.”
“Nếu đã cược thì không bằng thêm chút tiền đặt cược đi, hai mươi tệ.”
Giang Phóng nghe được cuộc nói chuyện của hai người.
Tần Khả Khả: “Hai mươi tệ quá nhiều, mười tệ đi.”
Giang Tề: “Mới nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-noi-tieng-dai-lao-hao-mon-tro-thanh-fan-dau-tau-cua-toi/992110/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.