A Thắc Tư đưa hai người tới trước một căn nhà nhỏ mới dừng lại. Nó quay đầu nhìn, cái đuôi khẽ đong đưa, thử thăm dò mà rón rén nghiêng về phía Tạ Chỉ Thanh.
Tạ Chỉ Thanh phải dùng hết sức lực mới kiềm chế được bản năng muốn bỏ chạy, cứng đờ nói: "Chính là chỗ này sao? A ha ha, ta còn tưởng các ngươi đều ở trong mấy cái lều nhỏ cơ."
Y vừa nói vừa khoa tay múa chân: "Là loại lều kia đó, cả một nhà đều sống bên trong, lều..."
Lang Tạp cười xoa đầu y, nói: "Cũng có, nhưng rất hiếm, phần lớn người sói chưa hoàn toàn hoá hình mới ở trong đó. Còn chúng ta đã trí hóa hoàn toàn, nên ở những căn nhà riêng thế này sẽ tiện hơn một chút."
Hắn chỉ vào căn nhà trước mặt, kéo Tạ Chỉ Thanh bước vào trong: "Ta cũng không rõ đã dựng thành dáng vẻ thế nào rồi. Là A phụ và A nương giúp đỡ, họ nói là đã tham khảo theo cách sống của người An Du các ngươi đó, ngươi vào xem thử đi."
Chưa đợi bọn họ đẩy cửa, cánh cửa đã được mở ra từ bên trong.
Một tiểu cô nương chạy ra.
"Ở bên trong đã nghe được tiếng A Thắc Tư rồi, quả nhiên là đại ca trở về!" Tiểu cô nương chạy ào đến bên cạnh Tạ Chỉ Thanh.
Nàng mặt mày rạng rỡ, đôi mắt hạnh linh hoạt xoay quanh nhìn Tạ Chỉ Thanh. Nàng nắm lấy tay áo y, hết nhìn trái rồi lại ngó phải, ôm mặt reo lên: "Tẩu tẩu thật là xinh đẹp! Thảo nào đại ca cứ nhớ mãi không quên — Aida mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhuyen-manh-my-nhan-ga-cho-lang-vuong/5213458/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.