Mọi người lại xác nhận một lần nữa, toàn bộ phòng tiệc hiện tại có mười hai người sống, nhưng quả thật nhân viên phục vụ mang vào đúng bốn cái cáng vải trắng.
Tóc đỏ thẳng thừng đặt ra câu hỏi: "Nếu có hai thi thể là hai dì của phòng 0309, thì hai thi thể khác sẽ là của ai...?"
"Đợi lát nữa xốc lên xem một chút là biết." Diệp Thường bình tĩnh nói.
Nét mặt tóc đỏ phức tạp nhìn hắn một cái, muốn nói lại thôi.
Bây giờ người mới đều mạnh mẽ vậy sao?
Đến gần xem, mọi người phát hiện trên bốn cái cáng loang lổ nhiễm đầy vết máu, máu chảy ra thậm chí thấm vào vải trắng, tí tách lan ra vết máu...
Sắc mặt mọi người thoáng cái trở nên trắng bệch, bắt đầu không khống chế được hồi tưởng lại, trong cậu chuyện tối hôm qua có cách chết nào tương đối đẫm máu.
Nhân viên phục vụ đặt bốn cái cáng song song bên cạnh thi thể tóc đen dài thẳng chết đuối, chỉnh tề hướng về phía tây cửa sổ sát đất, bỗng tất cả nhân viên công tác cũng đứng thành một hàng, nhắm mắt lại lẩm bẩm ngoài miệng, thần thái thành kính nghiêm túc như đang cầu nguyện.
Mọi người trong phòng tiệc sợ hãi nhìn, lặng ngắt như tờ.
Một lúc lâu sau, thuyền trưởng già quay lại đối mặt với mọi người, đôi mắt sáng láng: "Xin lỗi, chậm trễ một chút thời gian của các vị, chúng tôi đang chào đón hành khách gia nhập vĩnh viễn."
Ông nho nhã lại cung kính muôn phần cười cười, "Đây là vinh hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhoc-mit-uot-tien-vao-ac-mong-tuan-hoan/2884364/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.