Nét mặt thuyền trưởng già cứng đờ: "Vị khách này, xin ngài đừng nên có bất kỳ ý nghĩ nguy hiểm nào."
Diệp Thường mỉm cười đẩy kính: "Xin ông trả lời câu hỏi của tôi."
Ngữ điệu của hắn ôn hòa, dáng vẻ cũng văn nhã, lại khiến người ta có một cảm giác áp bách không thể nói rõ.
Ngay cả thuyền trưởng già làm NPC cũng nhịn không được dời mắt, khóe miệng căng thẳng: "Hai người."
"A, cảm ơn phối hợp." Cảm giác áp bách trong giọng điệu của Diệp Thường tan biến, hắn lặng yên không một tiếng động nhìn Trì Nam bên cạnh, khóe môi gợi lên độ cong nhạt nhẽo.
Trong buổi kể chuyện kinh dị tiếp theo, mọi người không phối hợp như tối hôm qua, chuyện ma kể ra làm như gãi ngứa, hiển nhiên đều có lệ.
Người chết không thể làm người chết, quỷ càng không thể nói đến.
Vẻ mặt thuyền trưởng già rất không tốt, nhưng quy tắc chỉ nói phải kể chuyện kinh dị, lại không có quy định không thể làm một phen hú vía.
Thế nên tất cả những người mộng du nghe một đêm "tiếp cận khoa học" cùng các chuyên mục pháp lý, như thể kiểm tra...
Mọi người nói một vòng mới chưa đến mười giờ, phòng tiệc phút chốc yên tĩnh, thuyền trưởng già dời mắt nhìn về phía Trì Nam và Diệp Thường: "Hai vị khách, xin chia sẻ câu chuyện kinh dị của hai người với chúng tôi."
Trì Nam phớt lờ tầm mắt thúc giục của thuyền trưởng già, hời hợt nói: "Không có."
Môi thuyền trưởng già căng thành một đường thẳng, quay sang Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhoc-mit-uot-tien-vao-ac-mong-tuan-hoan/2884358/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.