Nét mặt lão Vu phức tạp nhìn Trì Nam một cái, lắc đầu: "Vấn đề của cậu vượt xa quá, tôi chưa từng nghe nói qua loại tình huống này."
Trì Nam: "..."
"Người tạo giấc mơ và người mộng du chưa bao giờ tồn tại chung một tầng lớp, bọn họ là người chủ đạo và thống trị, chúng ta chỉ là con mồi bị bọn họ đùa giỡn trong lòng bàn tay, nếu đã biết chân tướng, thì không cần phải quá cố chấp." Lão Vu rất coi trọng tiềm lực của Trì Nam, lo lắng y bị nhân tố khác quấy nhiễu việc phát huy ở thế giới Ác Mộng nên nhắc nhở một câu.
Trì Nam gật đầu, lại nói: "Phải không? Tôi nghĩ họ là nhân viên phục vụ và chúng ta là khách."
Khách hàng chính là thượng đế, Trì Nam nhớ rằng xã hội loài người đã luôn rao giảng như vậy.
Khóe môi lão Vu giật giật, nở nụ cười: "Nói người tạo giấc mơ là nhân viên phục vụ, cậu quả thật là coi thế giới Ác Mộng như đi chơi nhà ma đấy."
Trì Nam nghĩ thầm chẳng lẽ không phải sao? Còn là kiểu được trải nghiệm ăn không uống không nữa, khuyết điểm duy nhất chính là thật sự có chút nguy hiểm.
"Có điều nếu cậu thật sự muốn gặp vị người tạo giấc mơ kia, trái lại có thể đề ra nhu cầu với hệ thống thử một lần."
Vẻ mặt Trì Nam hơi khựng lại, nâng mắt lên nhìn lão Vu.
"Chỉ là đầu tiên phải kiếm độ thiện cảm cao lên, ở thế giới Ác Mộng độ thiện cảm tương đương với tiền tệ lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhoc-mit-uot-tien-vao-ac-mong-tuan-hoan/2884305/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.