Editor: Stop
***
Âm thanh của 62 khiến Độ Niệm hoàn toàn tỉnh táo lại.
Y đặt ly rượu xuống, ngẩng đầu nhìn xung quanh lần nữa, cảm thấy khung cảnh trước mắt có chút quen thuộc.
Lúc này, ông chủ đang dùng giẻ lau tủ rượu phía sau quầy bar đi tới, thuận miệng trò chuyện với y: "Tiểu Độ, tối nay không có khách, lát nữa cậu cứ về trước đi. Nhiều ngày nay đều là cậu làm ca đêm, cũng nên cẩn thận nghỉ ngơi chút."
Độ Niệm nghe được những lời quen thuộc này, sửng sốt một chút, gật đầu.
Y nhớ vào một buổi tối ba năm trước, ông chủ cũng đã nói câu này với y.
Hóa ra 62 đã trực tiếp đưa y trở lại ba năm trước, ngày y vẫn còn làm việc trong quán bar.
Sự đảo ngược thời gian đột ngột này khiến y không có cảm giác chân thật. Độ Niệm nhắm mắt lại, trước mắt vẫn là khoảnh khắc y nhảy từ sân thượng xuống, Phó Kiêu hai mắt đỏ ngầu lao tới.
Độ Niệm nhéo nhéo lòng bàn tay, lấy lại tinh thần, sau đó đưa mắt nhìn ly rượu trong tay.
62 mới bảo y đừng uống ly rượu này, ly rượu này có vấn đề gì sao?
Y liếc mắt nhìn vị khách ngồi bên cạnh, đúng lúc gã đang lén lút nhìn về phía y, tầm mắt hai người chạm nhau.
Sau khi nhìn rõ bộ dáng của gã, Độ Niệm rốt cuộc nhớ tới chuyện xảy ra lúc ấy.
Đây là buổi tối y gặp Phó Kiêu vào ba năm trước.
Ba năm trước, khách hàng ngồi cạnh hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhiem-vu-that-bai-toi-gia-chet-thoat-than/3543270/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.