Editor: Stop
***
Từ sau đêm giao thừa, Độ Niệm không chỉ có thể tự do ra khỏi phòng, mà còn có thể đi dạo ở tầng ba và tầng hai.
Nhưng Độ Niệm không có hứng thú rời khỏi phòng cho lắm. Vừa rời khỏi phòng, nhất cử nhất động đều bị người ta theo dõi, khiến y cảm giác mình giống như một tù nhân được thả ra hóng gió .
Y thà ở trong phòng đọc sách, không bị ai làm phiền.
Không biết là do mệnh lệnh của Phó Kiêu, hay là do Độ Niệm an phận, mấy ngày sau đến cửa phòng cũng không khóa, bên ngoài cũng chỉ còn lại một hai người canh giữ.
Mấy ngày nay, ngoại trừ chờ đợi phản hồi của hệ thống, Độ Niệm cũng đang chờ đợi quyết định cuối cùng của Phó Kiêu. Nhưng Phó Kiêu vẫn chưa từng lên tầng ba, cũng không có chỉ thị gì khác.
Một tuần cứ thế trôi qua.
Bỗng buổi sáng hôm nào đó, có tiếng nói chuyện vang lên ngoài cửa phòng.
Độ Niệm nghe thấy giọng nữ có chút quen thuộc, y do dự một chút, đi tới sau cánh cửa, muốn nghe giọng nói bên ngoài.
Chỉ là còn chưa kịp nghe người bên ngoài nói cái gì, cửa đã bị mở ra.
Độ Niệm lùi lại một bước, bắt gặp ánh mắt của người phụ nữ đang bước vào. Sau khi nhìn thấy rõ là ai, y sững sờ một lúc.
Là cấp dưới của Phó Kiêu, Du Ánh.
Độ Niệm khá ấn tượng với nhân vật Du Ánh trong truyện.
Mặc dù trong truyện Du Ánh không có nhiều tình tiết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhiem-vu-that-bai-toi-gia-chet-thoat-than/3543265/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.