Chưa chết.
Giang Dao nhấc nó lên khỏi mặt đất, đưa tay sờ mặt Tiểu Từ, nóng đến lạ thường.
Ngày cậu ném Tiểu Từ ra khỏi nhà, trời mưa rất to, hôm đó đứa trẻ chắc chắn đã bị cảm lạnh, cuối cùng cậu cũng lấy lại được một chút lương tâm đã bị chó ăn mất, lần đầu tiên trong đời cảm thấy có chút áy náy.
Giang Dao túm lấy cổ nó y như xách một con thỏ, nhấc nó lên và lắc lắc người nó, buồn bực mang Tiểu Từ từ sân thượng đi vào trong nhà.
Người Tiểu Từ bẩn đến mức Giang Dao không muốn ôm lấy nó, khi cậu lại gần còn ngửi thấy đủ thứ mùi kì lạ trên người nó.
Cậu ghét bỏ kêu lên một tiếng "Này", bịt mũi rồi ném Tiểu Từ vào bồn ngâm chân.
Bồn ngâm chân là dùng để tắm cho Giang Ngạn, nó khá lớn, trẻ con trong khu phố đều dùng cái loại bồn này để tắm, trông cứ y như cái nồi hầm con nít.
Sau khi đóng cửa sổ, kéo rèm, xác định trong phòng không còn lạnh nữa, Giang Dao cởi bỏ đống giẻ rách quấn trên người Tiểu Từ, tắm nước sạch qua cho nó trước, rồi đổ nước bẩn xuống đường ống thoát nước trên mái nhà.
Lần tắm thứ hai, nước trở nên trong vắt, Giang Dao đã dùng hết hai ấm nước nóng, còn chừa một ấm để lau người cho Giang Mỹ Lệ, một ấm để bản thân sử dụng vào sáng hôm sau. Cậu không thích súc miệng bằng nước lạnh, vì vậy cậu thường dùng nước ấm quanh năm.
Sau khi xoa xà phòng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhat-duoc-tieu-thieu-gia-nha-giau-di-lac/2910245/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.