"Khụ", gấu thanh giọng nói.
Tiêu Gia Ánh nâng mắt lên.
"Xin tự giới thiệu, tôi là quái vật đáng sợ."
“?”
Nửa phút trầm mặc trong ngạc nhiên và xấu hổ.
Gấu:
"Phản ứng chút đi!"
Gia Ánh cúi đầu, chậm rãi cười lên:
"À."
"Chỉ vậy thôi hả?"
"Nếu không thì nhóc muốn thế nào?"
"Cậu không sợ tôi?"
Tiêu Gia Ánh dừng tay ngẫm nghĩ, nói:
"Chắc là sợ một chút!"
"Vậy mới được chứ!" Ngữ điệu lười biếng, ngừng chút, lại nói:
"Tiếp tục đi!"
Xì.....Gia Ánh phì cười.
Đôi tay Gia Ánh tiếp tục xoa bóp.
Cậu không biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, nhưng có lẽ cũng không quan trọng.
Nếu chỉ là giấc mơ, vậy trong mơ xảy ra chuyện gì thật ra không cần phải sợ, tỉnh dậy là kết thúc.
Giống như lúc còn nhỏ cậu thường hay mơ đi học trễ, tỉnh giấc thì thường là sáng cuối tuần.
Người bi quan nảy sinh cảm giác hạnh phúc với đời thực hay có khuynh hướng sợ bóng sợ gió mọi thứ chỉ là một phút chốc tốt đẹp mà thôi.
Gấu ôm một thân bong bóng mà rầm rì nhạc thiếu nhi, có thể là học từ Tiểu Bùn, Tiêu Gia Ánh hỏi câu không hợp thời điểm:
"Đúng rồi, nhóc tên gì?"
Quen biết lâu như vậy (hình như cũng không bao lâu) vậy mà còn chưa biết tên của nhau.
"Tôi giới thiệu trước, tôi là Tiêu Gia Ánh, Tiêu trong nụ cười ( 肖), Gia trong tốt đẹp (嘉),Ánh trong ánh sáng ( 映). Nhóc thì sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhat-duoc-gau-nho/2953530/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.