Gấu nói:
"Chẳng lẽ còn muốn cầu nguyện sao? Quá lỗi thời!"
Gia Ánh hận không thể ngắt cái lỗ tai của nó xuống.
"Chẳng lẽ không thể thử hỏi xem nguyện vọng của tôi là gì sao? Sau đó lại thực hiện giúp tôi?"
"Tôi cũng phải có khả năng mới được!"
Nói xong, gấu bâng quơ mà bổ sung:
"Tôi lại không phải vạn năng."
"À."
Gia Ánh cũng nhận ra mình đã quá mức, thấp giọng giải thích:
"Tôi đùa thôi!"
Lúc nãy giọng điệu của gấu có hơi run, Gia Ánh ôm nó vào trong chăn, không lâu sau gấu đã tốt hơn chút, hàm hồ mà nói:
"Chỗ này lạnh quá!"
“Đúng vậy.”
Gia Ánh cười cười:
"Đêm nay thiếu chút nữa đã bị lạnh chết trong phòng tắm."
"Khó mà để cậu chết như vậy."
Gấu đánh một cái ngáp nhẹ như bông:
"Ngủ, bắt đầu từ lúc này, ai nói thì người đó không phải đàn ông."
Ngày hôm sau.
Y tá vừa đến gấu liền tỉnh dậy.
Buổi sáng ở phòng cấp cứu ồn ào như chợ bán đồ ăn, mặt gấu xệ xuống, khó chịu mà dùng ý niệm căng cái eo lười biếng ra.
Cmn……
Tối hôm qua bị người chết Tiêu Gia Ánh đè trong chăn, đè cả đêm làm nó thiếu chút nữa ngộp thở, muốn trốn cũng không được.
Xuyên qua khe hở của chăn, nó nhìn về phía người kia.
Người nào đó còn đang ngủ, tóc mái mỏng manh rũ xuống che đi mí mắt mềm mại, khuôn mặt trăng trắng, ngũ quan chưa rõ ràng nên thoạt nhìn không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhat-duoc-gau-nho/2953500/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.