Gấu buồn bực mà im tiếng.
Theo dõi đến chiều, bác sĩ đến thông báo Tiêu Gia Ánh có thể xuất viện, vết thương trên đầu chỉ cần thay thuốc đúng giờ là được.
Tiêu Gia Ánh thu dọn đồ rồi mang gấu về nhà, trên đường về thuận tiện mua hai túi trái cây, sau khi về nhà thì sang gõ cửa nhà hàng xóm đã giúp cậu ngày hôm qua.
Trước kia chưa từng tiếp xúc, bây giờ lại phát hiện mấy người hàng xóm đều rất tốt.
Có anh trai xăm hình trên cánh tay trêu ghẹo cậu:
"Chuyện rất nhỏ! Cậu còn nhẹ hơn vợ tôi nhiều!"
Thành công nhận lấy một cái tát của vợ, thu hoạch thêm một cái liếc mắt khinh thường.
Đến giờ cơm chiều, cậu mở di động muốn đặt cơm hộp lại có người đến gõ cửa.
Là dì ở lầu trên, trong tay bưng hai hộp đồ ăn lớn, dì nói lúc cậu đến đưa trái cây dì không ở nhà, nếu không thì đã giữ cậu ở lại ăn cơm, còn hỏi sức khỏe cậu đã ổn chưa, sao xuất viện nhanh vậy.
"Ôi chao, khỏi cảm ơn, khỏi cảm ơn, việc có lớn lao gì đâu, con gái dì cũng cỡ tuổi cháu, cũng một thân một mình cố gắng làm việc trong thành phố, mấy đứa trẻ tuổi như cháu sống cũng không dễ dàng, bình thường ở nhà nên chú ý an toàn hơn, có việc liền chạy lên lầu tìm dì dượng."
Tiêu Gia Ánh nhận đồ ăn, trong lòng ấm áp.
Không biết vì sao, sau giấc ngủ trưa cậu cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều, phảng phất như được điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhat-duoc-gau-nho/2953496/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.