Hội trường xì xầm xôn xao tức khắc trở nên yên tĩnh vì sự xuất hiện đột ngột của một tiếng “anh”. Thần kinh của tất cả mọi người đồng loạt xử lý chậm chạp.
Anh ơi?
Chung Hạo đang gọi ai thế?
Ngay trước công chúng, tiểu thiếu gia nhà họ Chung đang gọi ai?
Chẳng phải đã nói tính tình của vị tiểu thiếu gia này lạnh lùng khó tiếp cận sao?
Đây mà là dáng vẻ của lạnh lùng khó tiếp cận á?
Nếu không phải mọi người đều biết Chung Vân chỉ có một đứa con trai duy nhất là Chung Hạo, nhà họ Chung chỉ có một nhánh độc đinh, bọn họ sẽ hoài nghi ở trên tầng hai này còn có một vị đại thiếu gia nhà họ Chung nữa.
Mọi người nhất thời ngơ ngác, đầu óc thậm chí còn tự tưởng tượng ra một màn kịch “ân oán hào môn”.
Nhưng nhóm Trình Thành nhạy bén phát hiện một vấn đề.
Tầm mắt của cả lớp chậm rãi di chuyển từ trên người tiểu thiếu gia họ Chung sang trên người Ôn Bạch.
Nếu như bọn họ không nhìn lầm, phương hướng mà tiểu thiếu gia đang nhìn… chính là chỗ bọn họ?
Ngay sau đó, bọn họ nhìn thấy Ôn Bạch lộ ra sắc mặt bất đắc dĩ.
Mọi người: “…”
Hình, hình như bọn họ phát hiện ra chuyện động trời gì đó rồi.
“Tiểu, Tiểu Bạch, Chung Hạo đang… gọi cậu à?” Một người hỏi xong, cả đám vô thức nuốt nước bọt.
Song… người trả lời bọn họ không phải Ôn Bạch mà là… tiểu thiếu gia nhà họ Chung đang chạy lên tầng hai.
Ôn Bạch cũng là người dễ nhận biết trong đám đông, Chung Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-viec-o-minh-phu/477042/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.