🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Cậu muốn nói gì?” Lục Chinh hỏi.

“Không có gì.” Đế Thính lắc đầu, “Chỉ sợ cậu nhất thời hứng khởi, muốn nuôi thêm một đứa nữa.”

Vừa nói Đế Thính vừa chọt vào ngọn đèn hoa nhỏ kia: “Và tôi cũng phải nhắc cậu thêm một câu, tốt nhất đừng để Ôn Nguyên Nguyên nhìn thấy cái đèn này.”

Máu ghen của đèn sen nhỏ khéo còn lớn hơn cả cái đầu của nó, từ lúc dẫn Tiểu Thái Tuế về nó đã càng ngày càng quấn người chứ đừng nói là có thêm một cái đèn hoa nữa, toàn bộ âm ty sợ là không thể sống yên với nó.

Lục Chinh cứng người, Đế Thính nhếch môi khẽ cười.

Nhìn bộ dạng này là biết, bình thường Lục Chinh hay tiện tay ném nhóc đèn mập cho cấp dưới, cũng hay mắng nó ồn ào nhưng trên thực tế, chính hắn cũng không dám để cho nó nhìn thấy ngọn đèn này.

Lục Chinh không để ý đến Đế Thính nữa, chuyển sự tập trung về lại hai chữ “Lục Chinh” trên thân đèn.

Đế Thính nhướng mày: “Chữ cũng khá đẹp.”

Có lẽ Ôn Bạch từng luyện chữ, tuy hoa đăng được chế tạo không quá tinh xảo, giấy làm cánh hoa hơi mỏng và sần sùi nhưng chữ viết vẫn rất cân xứng.

Lục Chinh day hai bên thái dương, hình như là do nhìn lâu nên mỏi mắt.

Hắn cảm thấy nét chữ này và chữ trên thân đèn sen nhỏ khi ấy khá giống nhau.

“Cái đèn này…” Lục Chinh vừa định nói gì đó thì ở chân trời xuất hiện tia sáng đầu tiên.

Hừng đông, bức Đêm Tế cuộn lại.

Đế Thính mới chỉ nghe được một nửa, hỏi lại: “Cái

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-viec-o-minh-phu/477032/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.