Chu Vỹ cảm thấy mình như vừa gặp phải một làn sóng xung kích, so với lúc ông nội nói cho cậu ta biết thân phận thành hoàng thậm chí còn mạnh mẽ hơn.
Mới mấy ngày không đến âm ty, hai người kia đã phát triển tới mức độ đấy rồi sao?
Cảnh tượng trước mặt, bảo rằng đây chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, đánh chết cậu ta cũng không tin.
Chu Vỹ vẫn nhìn chằm chằm hai người ở cách đó không xa, cánh tay giơ lên vỗ vai Chung Thời Ninh bên cạnh: “Tiểu Bạch và ông, ông chủ Lục đã tốt hơn rồi…”
Chu Vỹ quay đầu sang: “…”
Kiên cường bổ sung thêm một chữ “à” cuối cùng, Chu Vỹ nhìn Chung Thời Ninh đang xấu hổ đỏ bừng hết cả cổ, lần thứ hai rơi vào trầm tư.
Tâm trạng hình như đã được san bằng.
Nếu không phải nãy giờ cậu ta cũng đứng ở đây, tận mắt chứng kiến, nhìn vẻ mặt của Chung Thời Ninh khéo sẽ tưởng đương ban ngày ban mặt ông chủ Lục và Tiểu Bạch làm gì đó.
Nhân sinh của Chung Thời Ninh lần đầu tiên được chứng kiến cảnh tượng phong hoa tuyết nguyệt như thế này, lập tức lâm vào bối rối hoảng loạn.
Vừa nói “phi lễ chớ nhìn” vừa tò mò trông sang.
Chu Vỹ: “…”
Chung Thời Ninh lại cho rằng Chu Vỹ bị kinh ngạc đến sững sờ, sợ làm phiền Ôn Bạch và Lục Chinh nên vội vàng kéo Chu Vỹ vào trong nhà, thậm chí còn chẳng thèm để ý ngưỡng cửa dưới chân, dựa vào thân phận âm sai, hít sâu một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-viec-o-minh-phu/2154049/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.