Edit: E. Coli
Beta: Minh An
Học sinh lớp 10 vẫn chưa hiểu chuyện, một số học sinh mới chiếm sân của đội bóng rổ mà chẳng quan tâm hậu quả. Cùng ở chung một khu, chỉ cách một gian mà cũng nghe thấy giọng nói tự tin của họ: "Đội bóng rổ thì sao chứ?", "Chắc gì đã chơi giỏi hơn mình?".
Bách Nhiên thay đồng phục bóng rổ, vừa đi đến sân tập đã nhìn thấy thành viên trong đội đang tranh cãi với học sinh lớp 10.
Không phải là do mọi người muốn chiếm nơi này, mà đây chính là nơi đội bóng rổ hoạt động, nơi thay quần áo của đội cũng là chỗ riêng, đổi qua đổi lại thì sẽ gặp phiền phức chứ đây chẳng phải do đội bóng rổ lạm quyền.
Chu Ngôn Quân dùng lưỡi đẩy đẩy hàm sau, cậu nghiêng đầu cười cười: "Các em mới vào không quen trường mới, nhìn các em trông khá rảnh rỗi, chẳng bằng anh mời các bác bảo vệ dẫn mấy đứa đi dạo quanh một tí?"
"Anh là ai, đừng có mà vênh váo!"
"Đúng vậy, nghe nói có lần đội bóng rổ trường Nhất Trung thua còn đi đánh người. Với trình độ này của các anh, chẳng bằng tránh ra nhường chỗ cho người khác."
Vu Lan ôm bóng, tức giận suýt thì ném bóng vào đàn em đang nói.
Một bàn tay chặn cậu lại.
Từng đốt ngón tay thon dài, khớp ngón nổi rõ, đầu ngón tay có vài vết chai. Theo phản xạ Vu Lan nhìn người ngăn mình lại, lại nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc.
Là Bách Nhiên.
Bách Nhiên vô cảm nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-nham-nam-than-toi-da-bi-chu-y/3506381/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.