Edit: E. Coli
Beta: E.Coli, Minh An
Thứ sáu, Kiều Nam Gia đang có một giấc ngủ ngon thì đột nhiên cô tỉnh dậy.
Cô mơ màng liếc nhìn thời gian. Mới hơn bảy giờ sáng. Gió nhẹ thổi qua làm tấm rèm bị nhấc lên một chút, lộ ra bầu trời trong suốt và xanh ngắt bên ngoài.
Kiều Nam Gia dụi mắt, cô cố làm mình tỉnh táo.
Cô cầm điện thoại mở Weibo theo bản năng, cô định gửi một tin nhắn chào buổi sáng ở phần tin nhắn riêng.
Ngay lúc Kiều Nam Gia chuẩn bị bấm gửi, ký ức ngày hôm qua giống như gáo nước lạnh dội thẳng vào đầu cô làm trái tim cô ớn lạnh.
Kiều Nam Gia: "......"
Cô run rẩy xóa dòng tin nhắn "Chào buổi sáng" rồi yên lặng rời khỏi Weibo.
Rời khỏi Weibo để bảo toàn tính mạng! Kế sách này rất ổn!
Có cắt đứt liên lạc qua Weibo hay không không còn quan trọng nữa rồi, Kiều Nam Gia bối rối rất lâu, cô cũng không dám làm liều. Cô bị buộc chung một chỗ với Bách Nhiên tận một tháng, nếu chẳng may lại làm gì để cậu giận, chắc cô chỉ còn nước chuyển trường.
Trong lòng Kiều Nam Gia hối hận đến rơi nước mắt.
Rốt cuộc cô đã làm cái gì mà để mọi chuyện không để cứu vãn được như này?
Đang suy nghĩ, đột nhiên điện thoại kêu lên một tiếng. Là tin nhắn của Bách Ngạn.
[Bách Ngạn: Tớ ít khi dùng Weibo, thỉnh thoảng tớ sẽ đăng nhập xem có bạn cũ nào liên hệ không. Cậu follow tớ cũng được, dạo gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-nham-nam-than-toi-da-bi-chu-y/3506351/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.