Edit: Minh An
Beta: E. Coli
"Nam Gia, mau vào trong nhà ăn sủi cảo đi con!"
"Vâng ạ! Con vào đây!"
Đốt pháo hoa xong, mọi người vui vẻ cười đùa cùng đi vào trong nhà. Ngón tay Kiều Nam Gia lạnh đến đỏ bừng. Cô nhẹ nhàng hà hơi vào lòng bàn tay mình cho ấm. Hơi thở ấm áp màu trắng phả ra, rất nhanh tiêu tan dưới ánh đèn tối tăm.
"Em đang xem cái gì thế?" Chị họ tò mò nhòm qua hỏi.
Kiều Nam Gia thoát Weibo, sau đó bình tĩnh lắc đầu, "Không có gì, em đang chụp vài bức ảnh thôi."
"Thế hả?" Chị họ cười tươi, "Mấy cái này thì có gì đẹp đâu để chụp. Nếu em muốn chụp thì đi ra quảng trường mà chụp. Ở đó nhìn pháo hoa rõ nên ảnh chụp cũng đẹp hơn!"
Cô em họ nhỏ thì dẩu miệng: "Cái đó có gì mà đẹp? Làm sao đẹp bằng pháo hoa năm ngoái ba em mang đi xem ở Tokyo được"
Những người khác im lặng.
"Đúng là không đẹp bằng ở Tokyo. Vì vậy lát nữa em đừng có mà nhìn, lêu lêu lêu." Thằng em họ lè lưỡi, "Xem có một lần mà cứ khoe suốt."
"Không cho xem thì thôi! Em hiếm lạ gì mấy cái pháo hoa này!"
Một đám nhốn nháo ồn ào. May là có mấy anh chị lớn ở đây luôn miệng dỗ dành nên mới không lao vào đánh nhau.
Vừa mới mở của mà đã ngửi thấy mùi hương của thức ăn tràn ngập cả nhà.
Sủi cảo đã nấu xong. Trên hai bàn tròn được bày đầy ắp các món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-nham-nam-than-toi-da-bi-chu-y/3506332/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.