Edit + Beta: Minh An
Tiết học toán, thầy dạy toán khen Kiều Nam Gia trước lớp một hồi.
Cả khối chỉ có hai người làm được bài đường cong hình nón, hơn nữa còn làm chính xác. Một người là Kiều Nam Gia, một người là Bách Ngạn.
Lúc Kiều Nam Gia nghe được tên Bách Ngạn, trong lòng cô cảm thấy căng thẳng, nai con chạy loạn trong lòng. Tay cô đổ mồ hôi, căng thẳng đến nỗi tim đập nhanh hơn, cứ như đang công khai bí mật nhỏ của mình trước mặt mọi người vậy.
Nhưng chỉ có cô cùng nam thần biết chuyện gì đã xảy ra.
Thầy nói "Cả khối chỉ có hai bạn làm được" nhưng sự thật chỉ có mình Bách Ngạn làm được đề này thôi. Chẳng qua là cô chép lời giải của người khác, làm sao xứng đáng được khen được?
Cô chỉ có thể nói với thầy là cô đã tìm người khác giúp mình.
Đương nhiên thầy dạy toán không tin lý do từ chối của Kiều Nam Gia. Trong mắt ông, đứa nhỏ này vừa thông minh lại vừa khiêm tốn, chắc chắn về sau sẽ là một người vừa có tài vừa có đức.
Nếu Kiều Nam Gia nghe được tiếng lòng của ông thì chắc chắn sẽ rơi lệ đầy mặt, xua tay chối: Thầy ơi, thật sự thầy nghĩ nhiều quá rồi!
...
Mùa đông năm nay mãi chưa có tuyết.
Gió lạnh buốt như những con dao nhỏ sắc bén lướt qua gò má. Cây cối trong trường đều không sinh sôi nảy nở, lụi tàn hết, chỉ có mấy cây mọc quanh năm còn có chút sức sống.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-nham-nam-than-toi-da-bi-chu-y/3506316/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.