Edit + Beta: Minh An
Bách Nhiên chỉ là vô tình tham gia câu lạc bộ này thôi. Lúc đó là do tâm trạng cậu không tốt, muốn đổi chỗ để giải sầu, thấy người ta mời nên cậu mới đồng ý tham gia. Quy mô của câu lạc bộ này không lớn, nó cũng không được đầu tư quá nhiều, trình độ của các đồng đội của cậu cũng không được tính là xuất sắc.
Tám phần nhờ vào Bách Nhiên nên câu lạc bộ mới lọt được vào vòng chung kết.
Đương nhiên sau mấy màn thể hiện xuất sắc của Bách Nhiên, có người nghe danh mà tới đào người. Bách Nhiên đứng giữa lối đi, đeo khẩu trang đen, vô cảm nghe người kia nói điều kiện.
"Bên Mỹ có một ông chủ muốn đào cậu tới, ông trả cậu 500 vạn đô la cho một năm, nếu đổi thành nhân dân tệ thì đó là mấy ngàn vạn đấy. Cậu nghĩ kỹ lại xem, chỉ cần làm một hai năm thôi là cả đời này không lo ăn mặc rồi."
Trong mắt đối phương, sau khi nghe thấy chữ "ngàn vạn", một học sinh bình thường như cậu sẽ sốc.
Quả nhiên Bách Nhiên không động đậy.
Trong mắt người đi đào người đi thì đó chính là người chưa trải sự đời đang khiếp sợ.
"Nếu cậu nghĩ kỹ thì chờ đến cuối tuần là có thể mua vé máy bay đến nước Mỹ, thẻ xanh cũng có..."
"Tôi nói tôi muốn đi bao giờ?" Giữa hành lang, giọng nói lạnh lùng của Bách Nhiên vang lên.
"... Hả?"
"Đừng chắn đường."
Sáng nay Bách Nhiên dậy muộn nên cậu còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-nham-nam-than-toi-da-bi-chu-y/3506314/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.