Ánh nắng rực rỡ buổi trưa xuyên qua tán lá xanh tươi, để lại những đốm sáng trên mặt đất, gió nhẹ thoảng qua, những đốm sáng lung linh thật đẹp mắt.
Giang Hòa nhận được quà do ông bà gửi đến.
Ông bà đang đi du lịch ở tỉnh W, nhìn thấy món gì ngon món gì hay cũng muốn gửi về cho Giang Hòa, cả một túi lớn khiến Giang Hòa vừa khóc vừa cười.
Không còn cách nào khác, tình yêu của ông bà, dù nặng đến đâu cũng phải mang về.
Vừa định xách đồ đi thì bên tai bỗng vang lên ba bốn tiếng còi xe, Giang Hòa quay đầu nhìn lại, cửa sổ của chiếc xe gần đó hạ xuống, để lộ khuôn mặt một người đàn ông trung niên đẹp trai.
"Chú Triệu?" Giang Hòa vui mừng bước tới, nở một nụ cười e thẹn.
"Nhóc Hòa, thật trùng hợp." Chú Triệu nhìn về phía sau Giang Hòa, ngạc nhiên: "Ồ, nhiều đồ quá vậy."
"Lên xe, chú đưa cháu về." Chú Triệu giơ tay mở cốp xe, để Giang Hòa bỏ đồ vào, rồi mở cửa ghế phụ.
Hồi nhỏ Giang Hòa đã từng sống ở đó một thời gian dài, ngay cả khi lớn lên, mỗi năm Quý Việt về thôn, Giang Hòa cũng sẽ đến một hai lần, có thể coi là lớn lên dưới sự chăm sóc của chú Triệu.
Sau khi Giang Hòa ngồi vào chỗ, xe từ từ lăn bánh.
Chú Triệu vừa lùi xe vừa hỏi thăm tình hình gần đây của Giang Hòa, Giang Hòa ngoan ngoãn trả lời vài câu, một lúc sau, Giang Hòa nghiêng đầu nhìn chú Triệu: "Chú, lần này chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-cach-phu-phai-long-doi-thu/3578232/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.