Quý Việt đã từng nghĩ rằng những ngày tháng sắp tới sẽ vừa đau đớn vừa hạnh phúc, nào ngờ khởi đầu lại đột ngột và khó khăn đến thế. 
Dậy lúc 5 giờ sáng là khái niệm gì? Quý Việt ngẩng đầu lên nhìn ánh trăng, đi về phía trường học trong cơn gió lạnh của màn đêm, bước chân nặng nề và cô đơn. 
Thật thê lương. 
Hắn thực sự đã nghe lời Omega, đến trường lúc năm giờ sáng! 
Quý Việt đứng dưới tầng, gió lạnh thổi bay vạt áo, cả tầng nhà chỉ có một lớp sáng đèn, đó là lớp của hắn. 
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu Quý Việt, mắt hắn sáng lên, nhanh chóng tăng tốc. 
Dưới ánh đèn của lớp học, bóng dáng của Omega như được phủ một tầng ánh sáng, sống lưng thẳng tắp, ánh mắt tập trung nhìn cuốn sổ ghi chép, bàn tay thon dài trắng nõn cầm cây bút đen như ngọc. 
Tưởng Vưu thực sự đã đến. 
Hắn cứ nghĩ Omega nói sẽ học cùng mình chỉ là lời an ủi. 
Quý Việt hơi cảm động, vừa định nói gì đó thì Omega đã đưa cho hắn một sấp đề thi. 
"Bài tập." 
Đây là những câu hỏi mà Tưởng Vưu đã in ra tối qua, chủ yếu là để kiểm tra trình độ cơ bản của Quý Việt, mặc dù Tưởng Vưu dùng ngón chân út cũng đoán được rằng Quý Việt sẽ không đạt điểm cao. 
Quý Việt bực mình, cảm động thì cảm động nhưng giao bài tập lại là một chuyện khác, hắn cảnh giác nhìn Omega: "Tôi nhớ hôm qua không có bài tập nào của giáo viên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-cach-phu-phai-long-doi-thu/3578229/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.