🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối tháng mười một, lá cây trên núi phần lớn đã rụng hết, cỏ dại dưới đất héo úa, vàng xanh xen kẽ. Chỉ có vài cây thông và bách vẫn xanh tốt. Đường núi chưa được sửa sang, vẫn là con đường đất quanh co như xưa, nhiều đá vụn, không dễ đi.



Nếu là mùa xuân hè còn có thể thấy được không ít hoa dại, mùa này lên núi đúng là tự chuốc khổ vào thân, chẳng có gì đáng xem.



"Đi thêm một đoạn nữa, giữa sườn núi có cây táo tàu, lúc này vừa chín." Quý Việt quay đầu nói.



Năm ngoái, ông ngoại và hai ông cụ khác đã lên núi hái táo gửi cho nhà hắn ăn, vị rất ngon, không quá chua, có chút vị ngọt của rượu nếp.



Tưởng Kỳ vốn còn thất vọng vì mùa đông trên núi chẳng có gì, nghe vậy lập tức hứng thú trở lại.



Alpha đi trước cậu nửa bước, hai người cách nhau một khoảng cách vừa đủ, cậu bước nhanh hơn một chút, theo sát Quý Việt, ngước mắt lên là có thể nhìn thấy sườn mặt chuyên chú của Alpha.



Có lẽ là rất ít khi thấy hắn nghiêm túc như vậy, Tưởng Kỳ nhất thời không rời mắt được.



"Tới rồi."



Cậu bừng tỉnh, nhìn theo giọng nói của Quý Việt, ánh mắt rơi vào một rừng táo tàu.



Cây táo tàu trên núi không phải do người trồng, trong thôn cũng chẳng ai muốn trồng, lá táo tàu lúc này đã ngả vàng, đa số đã bị gió lạnh thổi rụng xuống đất, trên cành cây trơ trụi chỉ còn lại những quả táo đỏ thẫm.



Từng mảng cây táo

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-cach-phu-phai-long-doi-thu/3578215/chuong-54.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.