Chương bị lỗi vui lòngsLời vừa thốt ra, bầu không khí bỗng dưng im lặng.
Quý Việt tỉnh táo lại, nhớ lại những gì mình vừa nói, muốn tự nổ ngay tại chỗ.
Thực ra Tưởng Kỳ cũng không biết phải trả lời thế nào, gương mặt cậu hơi nóng, nhưng nhìn Quý Việt đối diện đỏ bừng như tôm luộc, ác ý trong lòng Tưởng Kỳ trỗi dậy.
"Nhanh ăn mì của cậu đi." Quý Việt nghiêng đầu không nhìn thẳng Tưởng Kỳ, khó chịu bắt chéo chân, cố gắng đổi chủ đề.
Tưởng Kỳ ngoan ngoãn gật đầu, từ từ ăn hết phần mì còn lại rồi đặt đũa xuống nói: "Ăn no rồi."
Ăn nhanh thế à?
Quý Việt vừa định nói gì đó, nhưng khi đối diện với đôi mắt đẹp trong veo kia thì cứng họng, chẳng nhớ mình muốn nói gì nữa.
"?"
Tưởng Kỳ khó hiểu nhìn biểu cảm của siêu đáng yêu, trong lòng từ từ xuất hiện một dấu hỏi.
"Về với tôi đi." Quý Việt khẽ dừng lại, rồi giả vờ bổ sung: "Tôi cũng đã xin nghỉ vài ngày, huống hồ không phải cậu muốn xem bầu trời đầy sao ở thôn à?"
Đây là điều hai người đã hẹn nhau từ sớm.
Tối hôm ấy, đường phố rực rỡ ánh đèn, trên bầu trời chỉ thấy vài vì sao rải rác, Tưởng Kỳ bị Quý Việt gọi ra ngoài.
Thiếu niên nói: Trong thành phố ít khi thấy sao, nhưng trong thôn nhiều, bầu trời ngập sao, sau này có thể dẫn cậu đi xem.
Dưới ánh đèn đường, đôi mắt đen láy của thiếu niên dường như hòa làm một với bầu trời đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-cach-phu-phai-long-doi-thu/3578207/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.