Bữa ăn này, Tưởng Kỳ vô cùng mất tập trung.
Tất nhiên, trải qua nhiều năm rèn luyện, dù cậu có chểnh mảng đến đâu, mọi cử động của cậu cũng toát lên vẻ tao nhã mà người khác không thể bắt chước được.
【Vậy giải thích đi.】
Tưởng Kỳ trở lại lớp học, cầm bút giả đò.
【Không có gì, chỉ đi thăm Quý Việt.】
Tưởng Vưu nói ngắn gọn.
Tưởng Kỳ bị nghẹn, cười khẩy:【Sao, không sợ mấy người nhà cậu à?】
Tưởng Vưu không nói, Tưởng Kỳ cũng không nói nữa.
Nhưng phải nói rằng, lần này Tưởng Vưu làm việc rất hợp ý Tưởng Kỳ.
Sau khi tan tiết tự học buổi tối, Tưởng Kỳ cùng Lam Vân Kiệt và Giang Hòa ra khỏi cổng trường.
Tài xế gia đình đang đợi bên ngoài.
"Lên xe đi." Tưởng Kỳ ưỡn thẳng lưng, dùng đầu lưỡi chạm vào hàm sau, ra hiệu cho hai người đi theo cậu.
Nhiệm vụ hàng ngày của tài xế là đưa đón Tưởng Kỳ đi học và đi về, việc đi lại hàng tuần đều được quy định trước, cậu chỉ cần làm theo kế hoạch là được.
Đây là một trong số ít lần thay đổi hành trình.
Tài xế nhìn Tưởng Kỳ với vẻ mặt khó xử.
"Điện thoại, tôi sẽ nói chuyện với quản gia." Tưởng Kỳ để Lam Vân Kiệt và Giang Hòa lên xe trước, còn mình cầm điện thoại của tài xế gọi điện thoại.
Lam Vân Kiệt và Giang Hòa nhìn thấy thế, đứng bên cạnh xe, im lặng ngậm miệng, trong lòng thầm nghĩ học sinh giỏi quá thiếu tự do rồi.
Đến nhà bạn chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-cach-phu-phai-long-doi-thu/3578192/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.