Cuối cùng hắn vẫn quyết định mua mười cây.
Nhân tiết tự học buổi sáng, Quý Việt đến cửa hàng tiện lợi mua kẹo, mặc kệ ánh mắt phức tạp của Lam Vân Kiệt và Giang Hòa.
Lam Vân Kiệt nịnh: "Anh Quý, anh thích ăn kẹo mút ghê á, quả nhiên Alpha phải ăn kẹo, kẹo là công lý."
Quý Việt liếc cậu ta một cái, không phản bác.
Còn tại sao hắn không nói sự thật rằng hắn không mua cho mình, Quý Việt cảm thấy nếu hắn nói ra sẽ nảy sinh hiểu lầm không cần thiết.
Dù sao hắn cũng thích ăn kẹo thật.
Khi Quý Việt về lớp, hắn cố ý đi vào bằng cửa trước, khi đi ngang qua Tưởng Vưu, giả vờ để lộ kẹo trong túi.
Tưởng Vưu say mê đọc đề, không hề phát hiện tâm tư nho nhỏ của Quý Việt.
Quý Việt:...
Đệt, ra hiệu cho người mù.
Quý Việt không vui lắm nhưng cuối cùng vẫn quyết định rộng lượng tha thứ.
Thừa lúc tiết ba học thể dục, đợi tất cả mọi người ra sân hết, Quý Việt len lén nhét kẹo vào ngăn bàn của Tưởng Vưu.
Không biết lúc phát hiện, Tưởng Vưu sẽ có vẻ mặt gì, không chừng sẽ phấn khích đỏ bừng mặt cho xem.
Chà, nghĩ đến đây, trái tim Quý Việt đập thình thịch, hơi hơi kích động.
Tưởng Vưu đứng trong hàng hắt xì, nhìn chằm chằm bóng chuyền trong tay giáo viên thể dục, lặng lẽ lùi một bước.
Bị cảm, muốn xin nghỉ.
Không biết khi nào Tưởng Vưu mới phát hiện kẹo mút đây.
Từ sau khi học xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-cach-phu-phai-long-doi-thu/3578179/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.