Quý Việt không biết sao cả đêm mình ngủ không ngon giấc, hắn ngồi vào bàn, vừa uống sữa vừa gặm sandwich.
Ba Quý đeo mắt kính ngồi đọc báo trên sofa, chốc chốc lật một tờ, tốc độ nhanh đến nỗi làm Quý Việt tưởng đâu ông già nhà mình là thiên tài, đọc cái là nhớ.
"Ba, ba đọc chữ hay luyện lật trang thế?"
Thiên tài ho khan một tiếng, trợn mắt liếc Quý Việt một cái, xoay người tiếp tục đọc báo.
Mẹ Quý bước ra từ phòng bếp, bà đeo một chiếc tạp dề hồng, cười dịu dàng nói: "Đừng nói nhảm nữa, mau ăn đi rồi đi học."
Quý Việt gật đầu, nhưng tốc độ ăn cơm vẫn rề rà như cũ.
"Tiểu Hòa thích ứng với trường lớp sao rồi?"
Quý Việt nghĩ nghĩ đáp: "Cũng tốt lắm, còn quen một người bạn (Lam Vân Kiệt)."
"Vậy là tốt rồi, mẹ không cần hai đứa học giỏi, chỉ cần vui vẻ là được."
Mẹ Quý nhẹ nhàng thở ra, cười nói.
Quý Việt cực kỳ tán đồng.
Ba Quý hừ lạnh: "Vậy mình đi họp phụ huynh cho con đi."
Mẹ Quý nghe vậy, cười tủm tỉm nhìn về phía ba Quý, ba Quý lặng lẽ quẹo đầu.
"Con no rồi, đi học đây."
Già rồi còn liếc mắt đưa tình, mắc ói.
Quý Việt bình tĩnh đứng dậy, lên lầu cầm cặp rồi bước ra khỏi cửa.
Trường Trung học phổ thông số 1 Thường Ninh được thành phố A công nhận là trường cấp ba công lập tốt nhất, số lượng giáo viên hùng hậu, điều kiện lại tốt.
Rất nhiều nhà giàu dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nhan-cach-phu-phai-long-doi-thu/3578164/chuong-3.html