Vườn Hoa Cẩm Tú là một dãy khu biệt thự bên bờ sông, người ở đấy không phải giàu thì là rất giàu. Chiếc taxi mà Lục Dư tiện tay vẫy chỉ có thể miễn cưỡng lái đến cửa thì bị bảo vệ chặn lại, vẻ mặt tài xế áy náy xin lỗi, Lục Dư nói không sao, đưa cho hắn một tờ một trăm tệ, mở cửa xe bước xuống.
Dung mạo của Lục Dư thừa hưởng gen tốt từ cha mẹ Lục, ngũ quan ưu tú, đôi mắt đào hoa với đuôi mắt hơi cong nhưng sức sống trong mắt lại biến mất, như bị đóng băng, chỉ một cái liếc mắt đã khiến người ta thấy lạnh thấu xương.
Bảo vệ hơi sửng sốt khi thấy cậu, vô cùng kinh ngạc trước khuôn mặt không gì sánh được này: "Cậu là... Chỗ chúng tôi không cho phép người lạ vào khi không có sự đồng ý của chủ biệt thự."
Lục Dư nói: "Chủ của biệt thự số 3, họ Lục - Lục Dư."
Bảo vệ nghe vậy nhanh chóng quay về trong trạm gác lật danh sách xem lại. Đúng là chủ của biệt thự số 3 thuộc về nhà họ Lục, nhưng khi nhìn xuống nhìn thì căn bản không thấy hai chữ "Lục Dư". Bảo vệ nhíu mày, tiếp tục hỏi thăm: "Cậu chắc chứ? Nhà họ Lục không có ai tên Lục Dư cả."
Thanh niên lẳng lặng đứng đó, ánh nắng nóng bỏng thuộc về mùa hè rơi xuống đầu vai càng làm nổi bật thêm làn da trắng ngần của cậu, cậu nhìn vào mắt bảo vệ, từ đầu ngón tay chảy ra một luồng sương mờ như là tơ lụa đen nhánh quấn chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nha-ma-tro-thanh-ke-van-nguoi-ghet/2717685/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.