Vào bữa tiệc đính hôm ấy, Chu Thanh Ý mặc một bộ lễ phục ôm trọn cơ thể mảnh mai, tôn lên vòng eo nhỏ và đôi chân dài thẳng tắp. Buộc mái tóc dài loà xoà để lộ khuôn mặt ưa nhìn càng khiến em tuấn tú hơn bao giờ hết.
Lúc Phó Dịch nhìn thấy Chu Thanh Ý, trong lòng vẫn còn hơi chột dạ. Chào chú Phó Chi Tề xong cũng không biết có nên gọi Chu Thanh Ý là thím hay không, vậy nên cậu ta đành bỏ qua vụ xưng hô, bảo chào cậu.
*Cậu ở đây là kiểu chào bạn đấy, vì Phó Dịch bảo là chào ngươi mà Chu Thanh Ý nhỏ tuổi hơn nên tui để là chào cậu.
Thật ra cũng chả cần thiết lắm, Chu Thanh Ý không ghét cậu ta.
Năm đó, Phó Chi Tề dạy dỗ Phó Dịch cái gì sau lưng Chu Thanh Ý rồi Phó Dịch cũng lén đến tìm em để xin lỗi, sau này chẳng còn gây chuyện với em nữa. Sau này cậu ta dần xa cách với Chu Danh Bác, càng khiến gã hận Chu Thanh Ý hơn.
Nhưng Chu Thanh Ý chẳng để tâm lắm. Phó Dịch coi như là một trong số những người tốt hiếm hoi mà em từng gặp.
Bởi vậy em cũng gật đầu đáp, chào anh.
Trong mỗi buổi tiệc, đặc biệt là tiệc rượu, sẽ có rất nhiều người muốn bắt chuyện với Phó Chi Tề.
Mà hôm nay còn nhiều hơn bình thường.
Chu Thanh Ý nghe vô số người chúc mừng cổ phiếu nhà họ Phó tăng giá mạnh, khen ngợi tầm nhìn độc đáo của anh, quyết định rất dứt khoát của anh.
Đợi người dần tản đi, em nhỏ giọng hỏi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nguoi-toi-lien-hon-bi-mat-tri-nho/162083/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.