Sáng sớm, nắng vàng xuyên qua rèm cửa chưa kéo ra, chiếu vào khuôn mặt của Chu Thanh Ý. Mơ màng kéo kéo áo của Phó Chi Tề, em vùi mình vào lồng ngực anh, ánh nắng bị che mất. Thế là em lại say giấc nồng.
Lúc Chu Thanh Ý khẽ động đậy, Phó Chi Tề đã tỉnh rồi.
Ngày hôm qua, sau khi anh giúp Chu Thanh Ý tắm rửa thì em đã mệt lả. Được Phó Chi Tề ôm đến tận giường, Chu Thanh Ý mê mang đến mức chăn cũng không biết đường đắp. Em vẫn cuộn mình theo thói quen nhưng không ngủ yên được, cứ trằn trọc mãi. Phó Chi Tề giúp em đắp chăn rồi nằm bên cạnh và chốc chốc lại xoa dọc lưng em. Đợi đến khi Chu Thanh Ý không còn động đậy nữa, anh mới từ từ chìm vào giấc ngủ.
Vì vậy bọn họ vẫn giữ tư thế thân mật như thế đến tận bây giờ.
Tầm mắt Phó Chi Tề lướt qua cổ áo mở rộng của Chu Thanh Ý, nhìn thấy trên da thịt trắng nõn là một chuỗi dấu vết cực kỳ ám muội. Hầu kết anh khẽ lên xuống, Phó Chi Tề lùi về sau để cách xa Chu Thanh Ý một chút.
Hôm qua anh thực sự… làm quá mức rồi.
Trong mơ, dường như Chu Thanh Ý cũng cảm giác được điều gì đó. Bàn tay em đang nắm áo Phó Chi Tề hơi siết lại, như muốn giữ anh thêm chút nữa.
Phó Chi Tề chờ một lúc để xác định em vẫn đang ngủ rồi mới cẩn thận “gỡ” tay Chu Thanh Ý ra và xuống giường.
*Tui chẳng hiểu sao chữ gỡ lại được cho vào ngoặc kép, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nguoi-toi-lien-hon-bi-mat-tri-nho/162081/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.