Cùng hôm ấy, Phó Chi Tề về nhà sớm hơn thường ngày.
Vợ chồng Chu Hồng Vận đã đi từ lâu nên trong phòng khách chẳng có ai.
Phó Chi Tề hỏi người chăm sóc, anh ta bảo Chu Thanh Ý đang ở trong vườn hoa.
Nhìn từ xa, anh thấy Chu Thanh Ý đang ở gần một bụi cỏ. Em cầm một cây kéo nhỏ, đang muốn tỉa cây. Bên cạnh em là một bụi cỏ cao không đồng đều, dĩ nhiên đã thành tác phẩm thất bại.
Phó Chi Tề không vội vàng đi tới. Chu Thanh Ý ghé sát vào tỉa tót, xuống tay rất nhanh. Hung hăng cắt tỉa xong em mới đẩy xe lăn ra xa, ngoẹo cổ quan sát một lúc. Cây kéo kêu tạch tạch hai cái, trông em cực kì hài lòng.
Anh vốn lo Chu Thanh Ý gặp Chu Hồng Vận sẽ khó chịu nhưng hoàn toàn là lo lắng thừa thãi rồi.
"Em trồng hoa của em." Phó Chi Tề đến gần: "Sao tự dưng hứng lên phá hoa cỏ của tôi thế?"
Theo bản năng, Chu Thanh Ý giấu nhẹm công cụ gây án đi mất. Hai tay em nắm lấy nhau, nhìn thật có quy củ.
Ánh mắt anh đảo qua tay em, dừng chốc lát nhưng không hề nói gì.
Ngày xưa, Chu Thanh Ý luôn không đeo nhẫn. Anh cho rằng... sau khi mất trí nhớ sẽ không giống vậy.
Làm như chẳng có việc gì, Phó Chi Tề vòng tay qua lưng mình và nắm lấy ngón tay đeo nhẫn bên trái. Anh dừng một lúc rồi tháo nhẫn ra.
*Ý là anh Phó đeo nhẫn nhưng thấy em Chu không đeo nên anh ngại quá phải tháo ra:((( Ôi hai con người này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nguoi-toi-lien-hon-bi-mat-tri-nho/162075/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.