🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bàn tay chàng thanh niên vẫn đưa ra lưng chừng, mu bàn tay hiện rõ gân máu vì dùng sức. Trong bóng tối, đầu ngón tay tái nhợt run rẩy như xúc tu của một con bướm đang hấp hối, không cách nào tiến xa hơn nữa.

Kê Huyền nắm cổ tay anh, kéo anh ra xa khối thịt nọ từng chút một.

Càng cách xa, người thanh niên trong ngực càng giãy giụa dữ dội.

Anh vùng vẫy chống cự theo bản năng, nhưng lại không sao thoát khỏi tay đối phương, lồng ngực dán chặt sau lưng anh như phiến đá kiên cố, chặt chẽ giam cầm anh ở nơi chỉ cách Mẹ một bước chân.

“Suỵt…” Người đàn ông an ủi anh với chất giọng trầm thấp, nhẹ nhàng.

Hắn thì thầm vào tai anh, giọng nói chứa đầy sự cưng chiều dịu dàng mà chính hắn cũng không nhận ra: “Thứ đó không chạm vào được.”

Nó là một phần của Mẹ.

Dù chỉ là một khối thịt tách ra từ cơ thể Mẹ, nó vẫn có thể sống dậy và sống một cách độc lập sau một thời gian ngắn, không ngừng tràn ra thứ ác ý thuần túy, ô nhiễm, mê hoặc, thẩm thấu.

Bà ta là mẹ của tất cả quái vật và lệ quỷ, là nguồn gốc của hết thảy những ác ý tối tăm.

Bà ta hào phóng đưa một phần cơ thể mình đến miệng Diệp Ca, dụ dỗ anh: ăn đi.

… Ăn nó, anh sẽ trở thành một người con, thành bề tôi, thành thú cưng của bà.

Chỉ cần ăn nó anh sẽ có thể về nhà, về lại vòng tay u ám và tĩnh mịch của bà, cảm nhận sự yêu thương của bà, trở thành

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nguoi-choi-vo-han-luu-ve-huu/341200/chuong-40.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sau Khi Người Chơi Vô Hạn Lưu Về Hưu
Chương 40: Đáng sợ hơn cả Vương…là Vương lúc ghen
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.