Đường Cẩn Du theo quán tính ngã xuống sàn, khóe môi chảy một ít máu, trên mặt in hằn dấu vân tay dữ tợn.
Nàng thoạt đầu chính là sững sờ phản ứng không kịp, lát sau ánh mắt đã trở nên lạnh lùng.
Phản ứng đầu tiên của Đường Cẩn Du chính là nhếch môi nhìn về đám người bọn họ, ánh mắt có chút khinh miệt.
“Làm loạn đủ rồi? Bản lĩnh của cô chính là đi đánh người sao.”
Vết sưng trên má đã sớm bầm tím, khóe môi cũng bị rách đến chảy máu.
Duy chỉ có ánh mắt, quật cường không ai sánh bằng.
Lưu Vũ Hân ban đầu có chút chột dạ không nghĩ mình ra tay nặng như vậy, nhưng thái độ của Đường Cẩn Du dửng dưng lạnh lùng như thêm dầu vào lửa khiến ả tức điên lên. Lưu Vũ Hân nghiến răng trừng mắt cảnh báo.
“Mày đừng đi quá giới hạn, Đường Cẩn Du.”
“Nếu không tao không biết có thể đảm bảo cái mạng chó của mày không đâu.”
Lưu Vũ Hân là một ả điên kệch cỡm, sớm đã bị nuông chiều đến mức không coi ai ra cái gì.
Đường Cẩn Du nhếch môi cười không nói, chậm rãi đứng dậy phủi quần áo.
Lưu Vũ Hân vừa dứt lời thì chuông báo hiệu vào lớp reo ing ỏi.
Bọn họ cười nhạo Đường Cẩn Du rồi ra ngoài, không ai tiến lên đỡ nàng, để lại phòng vệ sinh bầu không khí im lặng bao trùm.
Trước khi rời đi Lưu Vũ Hân còn không quên móc mỉa:
“Đừng bị dọa sợ quá mà mách giáo viên đấy nhé~”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ngung-truy-toi-lien-bi-nu-than-cam-tu/3430208/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.