Đường Cẩn Du mở mắt, mơ mơ hồ hồ ngồi dậy, nắng ấm xuyên qua cửa sổ kéo theo vệt sáng đến chân tường. Nàng nhíu chặt lông mày, vươn tay đỡ lấy đầu, cơn đau nhức như búa bổ đang hành hạ nàng.
Chuyện gì đã xảy ra…?
Đường Cẩn Du tựa vào đầu giường, biếng nhác nhớ lại hôm qua. Dường như nàng đã uống khá nhiều, đại khái toàn rượu mạnh, cũng gặp gỡ nhiều người xa lạ.
… Hứa Tịch Lam.
Phải rồi!
Ngày hôm qua, nàng rõ ràng trông thấy Hứa Tịch Lam có đến buổi tiệc.
Đường Cẩn Du cố gắng nhớ lại, thần trí tỉnh táo thêm vài phần, nàng nhớ mình có đến bồi rượu giáo sư, sau đó…
Không có sau đó nữa. Có lẽ là say quá nên thϊếp đi…
Nhìn xung quanh nhận ra phòng mình, Đường Cẩn Du có chút bất lực cùng túng quẫn.
Là ai đem nàng về? Còn vào đến tận giường?
Trên người vẫn còn quần áo, thế nhưng không có cảm giác nhớp nháp của mồ hôi cùng rượu, hoàn toàn không giống nhậu say về. Đường Cẩn Du đoán mãi không ra, trong lòng giống như có khúc mắc găm vào, cảm giác này vô cùng khó chịu.
“Sen, mày đâu rồi?” Đường Cẩn Du mọi khi đều thấy con mèo mập ú kia chui trong chăn mình làm ổ, hôm nay lại đặc biệt khác thường.
Nàng đi tìm quanh phòng, không thấy. Đi khắp cả nhà từ nhà bếp đến phòng khách, cũng không có.
Nàng vô cùng hoảng loạn, bước chân cũng nhanh hơn, gấp gáp đi tìm.
Đi một hồi lại quay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ngung-truy-toi-lien-bi-nu-than-cam-tu/3430198/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.