Thời gian trôi qua rất nhanh.
Hạ Trăn nghiêng đầu lau cổ, xuyên thấu qua gương thấy tuyến thể có chút sưng lên, dấu vết phía trên còn chưa tiêu tan, nhìn hình dạng nhất thời trong chốc lát tuyệt đối không tiêu tan được.
Tay kia của anh xé miếng dán cách ly ra, cẩn thận dán lên, vẫn không thể tránh khỏi đụng phải, theo bản năng hít sâu một hơi.
Đau thì không đau.
"Cố Tử Chương cậu tiến vào." Hạ Trăn hướng bên ngoài hô.
Cửa phòng tắm chỉ là khép hờ, Cố Tử Chương nhẹ nhàng kéo ra, nghi hoặc: "Hạ Trăn? ”
Hạ Trăn quay đầu lại, trong mắt đụng phải một mảnh thịt, chỉ thấy Cố Tử Chương một tay chống lên khung cửa, để lộ nửa người trên, ngáp trước mặt anh, nhìn thế nào cũng như bộ dáng cà lơ phất phơ.
Giọng nói của anh không thể không nâng cao: "Quay lại."
Cố Tử Chương không rõ nguyên nhân, phản ứng đầu tiên xoay người lại.
Hạ Trăn cầm lấy một tấm dán cách ly, đi tới phía sau Cố Tử Chương nhắm ngay tuyến thể dán sát, ngay sau đó nghe thấy Cố Tử Chương hít sâu một hơi.
Anh hài lòng gật gật đầu, rút chân đi về phía trước, trong lúc lơ đãng ngón tay theo mạch cọ qua lưng Cố Tử Chương, trên mặt nghiêm trang: "Cậu tranh thủ thời gian rửa mặt. ”
"Được. " Cố Tử Chương nhìn chăm chú Hạ Trăn đi ra ngoài.
Tuy nhiên, cách ly gắn liền với tuyến thể không thoải mái, luôn cảm thấy bị chặn, chất dẫn dụ không thể phát hành.
Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ngoai-y-muon-danh-dau-doi-thu-mot-mat-mot-con/3567867/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.