Trong gian đó, những sợi tinh thần lực rậm rạp được dệt xung quanh họ, bảo vệ chúng một cách nghiêm ngặt trong đó.
Sau một hồi đầu óc Hạ Trăn trống rỗng, dần dần phản ứng lại tình huống, Cố Tử Chương cứu cậu.
Đặc biệt là lúc thiếu chút nữa cho rằng mình sắp cúp máy, người bên cạnh ôm anh là người mình thích, Hạ Trăn cảm giác được cả người đều mềm mại hơn rất nhiều, cảm xúc khẩn trương cao độ lập tức thả lỏng, ngay cả thân thể của anh cũng trở nên vô lực.
May mắn Cố Tử Chương ôm chặt lấy cậu, mới không để cho anh trượt xuống đất.
Hạ Trăn dán trán lên vai Cố Tử Chương, nói: "Tôi thấy anh chạy tới, thiếu chút nữa cho rằng cả hai chúng tôi đều sẽ bị chôn vùi ở đây. "
"Không đâu, " Ngữ khí Cố Tử Chương có chút không đúng.
Nhưng Hạ Trăn cũng không có phát hiện, anh còn nhớ thương chuyện vừa rồi, không khỏi nghĩ đến anh còn cần cường đại hơn một chút, chỉ có như vậy Cố Tử Chương mới có thể đối với anh càng thêm yên tâm, mới không mang đến nguy hiểm cho Cố Tử Chương.
Tuy rằng Cố Tử Chương lại không nói gì về chuyện này, nhưng anh hiểu được, chính vì anh quá yếu ớt, mới có thể mỗi lần để Cố Tử Chương cùng anh lâm vào khốn cảnh.
Tuy nhiên,... Mười ngón tay Của Hạ Trăn không biết trong lúc nắm lấy quần áo của Cố Tử Chương, ngay cả chính mình đang run rẩy cũng không phát giác: "Cố Tử Chương, tôi.
"Thực xin lỗi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ngoai-y-muon-danh-dau-doi-thu-mot-mat-mot-con/3567846/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.