Người trong khu vực quan chiến vừa đi trống rỗng, sĩ quan làm trọng tài cũng rời đi, Cố Tử Chương và Đoàn Hoằng dưới lôi đài vẫn dừng tại chỗ. 
Lục Dịch cũng không quan tâm đến người khác, có chút hoài niệm nói với Hạ Trăn: "Đã lâu lắm rồi cậu không tìm anh để luận bàn." 
Hạ Trăn không để ý tới hắn, hơn nữa nhanh chóng kéo khoảng cách ra nói: "Trung tá, đến đây." 
"Anh rất vui vẻ, em còn nguyện ý chủ động tìm đến anh để luận bàn" Lục Dịch lau nước mắt không tồn tại, trước khi mọi người không có kiên nhẫn bày ra tư thế. 
Lục Dịch tư thế vừa ra, trong lòng Hạ Trăn lộp bộp một chút, nhất thời cảm thấy không tốt. 
Chỉ là hiện trường nhiều người nhìn như vậy, Hạ Trăn nghĩ, Lục Dịch đại khái không đến mức vẫn như thường ngày. 
Anh d3 xuống nội tâm mất mát, kiên định nhìn đối thủ của mình, sau đó tiếp nhận được nắm đấm mềm nhũn. 
Động tác tương đối có lệ của Lục Dịch, tự nhiên không thoát khỏi ánh mắt hai người dưới đài quan sát. 
Cố Tử Chương càng không biết trong lúc nhíu mày, hắn vừa mới qua chiêu với Lục Dịch, cảm thụ được sự tàn nhẫn của lục dịch chiêu số, nhưng hắn thấy được cái gì? 
Tư thế công kích thoạt nhìn không kém, thực chất nắm đấm mềm nhũn vô lực, động tác thong thả lại thật cẩn thận, so với vừa rồi quả thực giống như hai người. 
Hạ Trăn sẽ chủ động khởi xướng khiêu chiến, cho tới bây giờ cũng sẽ không muốn đối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ngoai-y-muon-danh-dau-doi-thu-mot-mat-mot-con/3567771/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.