Từ vị trí của Bối Tịnh Sơ có góc nhìn rất là rõ nét, Thái Hậu là từ trên cao nhìn xuống, nhưng Bối Tịnh Sơ được bế trên tay nên độ cao vừa khéo nhìn thấy tai trái của Triệu Kiềm.
Bối Tịnh Sơ: [Cứu mạng! Lỗ tai cậu ấy đang chảy m.á.u kìa!]
Thái Hậu hơi cúi người xuống, nhìn xem lỗ tai phía bên mặt bị đánh của Triệu Kiềm, quả nhiên có một vệt máu.
Ngay cả người trải qua mưa to gió lớn như Thái Hậu cũng bị giật mình không hề nhẹ. Nếu không phải trên tay còn ôm một đứa trẻ, Thái Hậu đã muốn giơ tay lên che miệng.
“Kiềm Nhi, tai trái của con làm sao vậy?”
“Trả lời ngoại tổ mẫu, con có nghe thấy gì không?.”
Triệu Kiềm bình tĩnh trả lời, không giống một đứa bé mới 6 tuổi chút nào, có lẽ là tất cả mọi việc đến quá đột ngột, cậu vẫn còn chưa ý thức được vấn đề nghiêm trọng đến mức nào.
[**************, đánh nhi tử ruột đến mức bị điếc, ngươi là ** sao? Con ** này còn là người sao?]
[Hổ dữ còn không ăn thịt con! Súc sinh còn không làm được, ta XXX!]
Đây là lần đầu tiên tiếng lòng của Bối Tịnh Sơ bị hệ thống che tiếng nhiều như vậy. (Haha ai bảo chị mắng bẩn quá chi)
“Đi gọi thái y! Gọi thêm mấy thái y nữa tới!”
Sau khi phân phó xong, Thái Hậu quay đầu tức giận nhìn Quảng Đức trưởng công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-thay-tieng-long-cua-tieu-cong-chua-bao-quan-luong-cuong-roi/3711070/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.