Chương trước
Chương sau
Phương phi đi vào thiên điện của Tuyên Thất Điện.

 

Lúc này, ma ma đang nâng chân của tiểu công chúa lên, phần chân gập lại khiến hơi trong bụng được đẩy ra.

 

Từng tiếng đánh rắm liên hoàn không ngừng vang lên khắp gian phòng.

 

Phương phi: Rất là chấn động.

 

Thì ra đây chính là “nhóc thối” trong truyền thuyết sao?

*小屁孩- tiểu thí hài. “thí” còn có nghĩa là đánh rắm

 

Gương mặt của Phương phi đột nhiên xuất hiện dọa Bối Tịnh Sơ giật nảy mình: [A a a a a, cứu mạng có biến thái xem em bé đánh rắm a a a a a!]

 

Bên này, bầu không khí hài hòa lại có chút xấu hổ, bên trong dịch đình bầu không khí lại hoàn toàn tương phản.

 

Trong phòng giam của dịch đình, Hạ Nhu bị đám cung nữ bị nhốt cùng mắng thảm.

 

Ở trong hoàng cung, loại vật như thạch tín ngoại trừ Thái Y Viện thì không được phép mang đến bất cứ nơi nào khác.

 

Sở dĩ Hạ Nhu có thể lấy được là thông qua mạng lưới quan hệ phức tạp của cung nhân, tầng tầng yểm hộ che giấu cho nàng ta.

 

Đừng nhìn đều là hạ nhân, nhưng trong hoàng cung đông nhất cũng chính là hạ nhân.

 

Lúc còn tiền triều, ấu chủ kế vị, cung nữ thái giám thậm chí còn liên hợp lại lén trộm được tài sản của hoàng thất.

 

Lúc báo cáo lên trên, trứng gà đều phải sáu lượng bạc một cái.

 

Nhưng trên thực tế, 4 cái trứng gà chỉ cần một văn tiền.

 

Mà hiện tại, hậu cung Việt Triều cũng là sơ suất trong vấn đề này, mạng lưới quan hệ của cung nhân đã có đủ thực lực để mang độc dược vào hoàng cung.

 

 

Hoàng đế quyết tâm phải thanh trừng sạch sẽ, người có liên quan đều bị nhốt vào dịch đình, chờ nhận án tử.

 

Một đống người toàn bộ đều bị liên lụy bởi vì Hạ Nhu muốn đầu độc Hứa Hân Xu, đương nhiên tất cả bọn họ đều phải phát tiết ra hết oán hận trong lòng.

 



“Ngươi cái đồ đáng c.h.ế.t ngàn lần này, tất cả chúng ta đều bởi vì sự ngu xuẩn của ngươi mà xong đời rồi!”

 

“Ăn no rửng mỡ đi đầu độc người được Hoàng Thượng coi trọng, ngươi để ý nàng ta là phi tần hay là đồ chơi làm gì, người ta có thể lọt vào mắt bệ hạ đều là bản lĩnh của người ta!”

 

“Chính ngươi không có bản lĩnh còn ghen ghét người ta, ngươi ăn cái gì lớn lên mà lòng dạ hẹp hòi tới vậy hả?”

 

“Người ta ở ngay cách vách mà sao ngươi không biết học theo một chút? Ngược lại lòng dạ hẹp hòi, thấy người ta sống tốt là không nhìn nổi!”

 

“Ngươi đã có quan hệ tốt với loại người này rồi, tương lai không phải sẽ được phú quý đến tận trời sao? Kết quả ngươi lại làm liên lụy đến chúng ta, kéo mọi người cùng rơi xuống nước!”

 

Nói xong, cung nữ kia đã bắt đầu ra tay.

 

Những cung nữ bên cạnh nàng ta cũng cùng nhau ra tay, tay đ.ấ.m chân đá với Hạ Nhu.

 

Tương lai các nàng chính là phải ở đây chờ chết, hơn nữa trước khi c.h.ế.t còn phải ở trong dịch đình ngày qua ngày làm việc nặng.

 

So với nơi này, lúc trước dù có là cung nữ thấp kém nhất đi nữa đều là hạnh phúc.

 

Những sợ hãi cùng oán giận tự nhiên đều phải phát tiết ra ngoài.

 

Mà Hạ Nhu, người dẫn tới tất cả mọi việc chính là nơi trút giận tốt nhất.

 

Còn chưa tới ngày hành hình, Hạ Nhu đã bị tra tấn đến chết.

 

Lúc nàng ta hại người cũng chưa từng nghĩ tới sẽ phải trả cái giá lớn như vậy.

 

Sau khi c.h.ế.t còn bị lôi ra ngoài thành, qua loa chôn xuống, không người quan tâm. Cuối cùng, cũng chỉ có Hứa Hân Xu nhớ tới mà hỏi thăm một chút, mới biết được tin người đã chết.

 

Trải qua sự kiện Hứa Hân Xu bị đầu độc, hoàng đế cũng sắp xếp một nữ y và thị vệ bên người Chu Hoan Tửu.

 

Hai người này đều là tương lai của Việt Triều, không thể bởi vì một chút nguyên nhân kỳ quái mà gặp họa.

 

Đương nhiên, hắn cũng không có quên tiểu phúc tinh quan trọng nhất của mình  —— Bối Tịnh Sơ.

 

“Nhan Trọng.”



 

Một bóng người lóe lên một cái đã quỳ một gối ở trước mặt hắn.

 

“Có thuộc hạ.”

 

“Sau này hãy đi theo bảo vệ cho công chúa.”

 

“Vâng!”

 

Một câu dị nghị cũng không có, kỷ luật nghiêm minh.

 

Ám vệ được huấn luyện tốt tựa như máy móc không có tư duy, chỉ nghe mệnh lệnh của chủ nhân mà hành sự.

 

Hoàng đế vốn cho rằng sẽ nghe được Bối Tịnh Sơ hết lời khen ngợi hắn anh minh thần võ, lại nghe thấy nhóc con càm ràm: [Chỉ có một người thôi à? Thật là keo kiệt ~]

 

Hoàng đế: … Nhóc thối kia, con thì biết cái gì?

 

Nhan Trọng, đó chính là Nhan Trọng đó!

 

Một trong tứ đại cao thủ ám vệ - Bá, Trọng, Thúc, Quý!

 

Hắn trực tiếp đưa ám vệ xếp hạng thứ hai cho nữ nhi, người phụ thân này còn chưa đủ hào phóng sao?

 

Hoàng đế ấm ức, nhưng hoàng đế không thể nói.

 

Bối Tịnh Sơ sau khi tỉnh ngủ thì có chút nhàm chán, lại bắt đầu xem kịch vui trong trang tình báo của hệ thống.

 

Nhưng mà lần này, trước khi vào giao diện [tình báo],  nàng lại ấn vào giao diện [độ yêu thích] trước.

 

Thứ này không thể thường xuyên mở ra xem, nếu là thấy độ yêu thích của những người bên trong không có tăng thêm chút nào thì cũng quá đau lòng.

 

Nhưng cách thật lâu lại vào xem một chút,  sẽ phát hiện độ yêu thích của những người bên trong tăng lên rõ rệt, Bối Tịnh Sơ sẽ rất vui vẻ.

 

 

 

 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.