Triệu Uyển Nhu không hề biết rằng bộ dáng cười đắc ý như mèo con ăn vụng được cá của cô trông vô cùng đáng yêu. Bộ dáng đó lọt vào mắt của Thái Lãnh Hàn càng tăng thêm phần quyến rũ. Hắn nuốt khan một cái, nghiến chặt răng, cố gắng kìm nén bản năng đang rạo rực bồn chồn. Triệu Uyển Nhu cảm nhận được sự căng cứng từ bắp thịt của Thái Lãnh Hàn. Đôi môi mọng của cô bĩu ra, hờn dỗi. Hừ, mặc dù chính bản thân cô cũng cảm thấy không thoải mái trước dáng vẻ cố ý nũng na nũng nịu của mình, nhưng cô cũng đâu đáng sợ đến mức tảng băng ngốc này cảm thấy căng thẳng như thế kia chứ? Đúng là đồ ngốc mà!
Dù trong lòng ấm ức, nhưng Triệu Uyển Nhu vẫn níu c.h.ặ.t t.a.y của Thái Lãnh Hàn, không cho hắn có khả năng trốn tránh. Cứ như thế hai người tay trong tay đi xuống phòng bếp. Bữa ăn ngon lành đã được dọn sẵn. Thím Hai chào cậu chủ và cô chủ rồi ra về. Triệu Uyển Nhu cầm lấy chén, xới cơm cho Thái Lãnh Hàn trong khi hắn kéo ghế cho cô ngồi xuống.
Thái Lãnh Hàn chậm rãi ăn cơm, cũng tạm thời chậm rãi bình ổn được tâm trạng của mình. Thế nhưng, khi bữa cơm kết thúc, trong lúc dọn bát đũa bẩn, Triệu Uyển Nhu lại sực nhớ ra một việc và thông báo:
- À, đúng rồi, em vừa nghĩ ra được vài thứ có thể mang đến buổi đấu giá trong dạ tiệc của Hiệp hội các mạnh thường quân sắp tới.
Thái Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3729153/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.