Dáng vẻ của Thái Lãnh Hàn khiến Petter buột miệng muốn an ủi:
- Tổng giám đốc Hàn, thật ra thì đây là bài khiêu vũ rất đơn giản…
Thái Lãnh Hàn ủ rũ gật đầu. Hắn cũng biết những nhịp điệu này rất đơn giản. Nhưng cũng chính vì thế mà Thái Lãnh Hàn càng bị đả kích trầm trọng hơn. Càng nghĩ hắn càng chán nản. Dĩ nhiên, Thái Lãnh Hàn không tới mức cảm thấy bản thân thật ngu ngốc, thật vô dụng; nhưng rõ ràng, cái gọi là “tế bào nghệ thuật” của hắn ít ỏi đến thảm thương. Và quan trọng nhất là, điều này càng chứng tỏ rằng khoảng cách giữa hắn và Triệu Uyển Nhu vốn đã xa lại thêm xa nhiều hơn.
Petter mở miệng an ủi một câu mà làm cho “học viên” kiêm “khách hàng sộp” càng thêm sa sút tinh thần. Anh ta chớp mắt, cố gắng tìm cách hướng dẫn theo hướng dễ nhất có thể.
- Hay là, anh hãy tự mình đếm thầm thử xem. Một, hai, ba, bốn, bước; hai, hai, ba, bốn, bước…
Đây đã là cách hướng dẫn dành cho các bé ở độ tuổi thiếu nhi rồi. Lần đầu tiên trong sự nghiệp làm huấn luyện viên của Petter, anh ta phải áp dụng cách hướng dẫn dành cho thiếu nhi khi huấn luyện cho một người trưởng thành như thế này. Nếu vẫn còn không được nữa thì có lẽ Petter phải từ bỏ danh hiệu “huấn luyện viên hạng nhất của trung tâm” này cho rồi.
Trong lòng vừa thầm cầu nguyên, Petter vừa đưa ánh mắt nửa phần cầu cứu nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3723588/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.