Triệu Uyển Nhu hỏi đùa, nhưng Thái Lãnh Hàn lại nhanh chóng và nghiêm túc gật đầu. Dĩ nhiên là hắn muốn, dĩ nhiên là hắn không hối hận. Nhưng hắn không dám chắc rằng Triệu Uyển Nhu có thật sự mong muốn hay không; hắn càng không dám chắc việc đi cùng hắn có khiến Triệu Uyển Nhu hối hận hay không. Bởi vì, ngay sau đó, lúc Thái Lãnh Hàn ngắm nghía tấm thiệp mời thì hắn nhìn thấy nội dung chương trình buổi họp mặt, trong đó có một dòng chữ khiến hắn lạnh toát cả người:
“Các khách mời vui lòng chuẩn bị một đồ vật để tham gia đấu giá từ thiện và mặc trang phục phù hợp khiêu vũ.”
Việc chuẩn bị một đồ vật để tham gia đấu giá từ thiện thì Thái Lãnh Hàn không quá lo lắng. Hắn có thể mua một món đồ cổ nào đó để mang đến buổi đấu giá. Nhưng còn việc khiêu vũ thì… Thái Lãnh Hàn tự ngẫm lại cuộc đời của mình mà lo lắng nhận ra, hắn hoàn toàn mù tịt việc khiêu vũ.
Ngược lại, Triệu Uyển Nhu không quan tâm lắm đến việc khiêu vũ. Điều mà cô bận tâm lại là món đồ phải mang đến để đấu giá. Không thể mang món đồ quá đắt giá, tránh cho người khác lại cho rằng hai vợ chồng cô muốn lấn át bất cứ ai. Nhưng cũng không thể tùy tiện chọn món đồ không đáng giá, kẻo sẽ lại bị người ta chê cười. Cô quay sang hỏi ý Thái Lãnh Hàn:
- Anh định sẽ mang món nào đến buổi đấu giá?
Thái Lãnh Hàn thật thà trả lời:
- Anh cũng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3715510/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.