Chiếc xe lại tiếp tục lướt đi êm như ru trên đường. Nhưng bên trong xe không còn im lìm tĩnh lặng như trước nữa. Bởi vì, anh chàng tên Dương Trác Văn trò chuyện không ngừng với Triệu Uyển Nhu. Vì lịch sự, cũng là vì thích thú với những cách khơi gợi chuyện của Dương Trác Văn, thái độ của Triệu Uyển Nhu cũng vô cùng vui vẻ và nồng nhiệt. Mặc dù Triệu Uyển Nhu ngồi ở ghế lại phụ phía trước, còn Dương Trác Văn thì ngồi ở băng ghế phía sau, nhưng cuộc trò chuyện giữa cả hai không hề có chút khoảng cách nào. Họ hỏi thăm, bàn luận với nhau đủ thứ chuyện trên trời dưới đất và nhận ra cả hai có cùng chung rất nhiều sở thích và cảm nhận về nhiều vấn đề, từ văn học, đến ẩm thực, cả phim ảnh và âm nhạc nữa.
Đối lập với sự sôi nổi và nồng nhiệt kia, phía của Thái Lãnh Hàn càng thêm thâm trầm, âm u. Cho dù Triệu Uyển Nhu nhiều lần cố gắng chuyển hướng câu chuyện sang cho Thái Lãnh Hàn thì hắn cũng không thể hưởng ứng hay tiếp lời. Nói về văn học, hắn chẳng đọc được tác phẩm nào, ăn uống thì hắn đã quen tùy tiện, âm nhạc và phim ảnh lại càng là xa xỉ và xa vời với một kẻ chỉ biết cắm đầu làm việc như hắn. Thế nên, trở tới trở lui, Thái Lãnh Hàn chỉ có thể ngậm ngùi làm một khán – thính giả câm lặng.
Trò chuyện rồi Triệu Uyển Nhu mới biết, hóa ra người bạn mới quen của cô không phải là kẻ tầm thường. Dương Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703574/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.