Khi Triệu Uyển Nhu vào đến văn phòng của Tổng giám đốc thì không trông thấy Thái Lãnh Hàn đâu. Cô ngồi đợi một lúc mới thấy Thái Lãnh Hàn bước ra từ phòng vệ sinh nhỏ bên trong phòng làm việc. Gương mặt của Thái Lãnh Hàn tái nhợt, trên áo của hắn có dính mấy vệt nước, bước đi thoáng lảo đảo. Một tay của hắn vẫn còn đang đặt hờ vào phần n.g.ự.c bên dưới cổ họng, miệng khẽ há ra như đang muốn nôn. Không, không phải muốn nôn, Triệu Uyển Nhu nhìn đôi chân mày đang cau chặt của Thái Lãnh Hàn mà đoán chắc chắn rằng hắn đã nôn. Cô bàng hoàng thốt lên:
- Anh… bị nôn sao?
Thái Lãnh Hàn giật mình, ngước lên nhìn. Trông thấy Triệu Uyển Nhu, gương mặt vốn đã nhợt nhạt của hắn lại càng thêm tái mét. Triệu Uyển Nhu lo lắng hỏi dồn:
- Anh đã nôn bao lâu rồi? Nôn mấy lần rồi? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không? Anh có bị chóng mặt không?
Thái Lãnh Hàn nghiến chặt răng, không biết phải trả lời như thế nào cho ổn. Từ sau khi được ăn hộp súp ngon lành do tự tay Triệu Uyển Nhu đút cho, dù Thái Lãnh Hàn không hề muốn một chút nào, nhưng cơ thể của hắn vẫn còn rất bài xích với “thức ăn ngon”. Thế nên hắn chỉ có thể gắng gượng chịu đựng đến khi Triệu Uyển Nhu rời đi thì đã nôn ra toàn bộ. Sau đó, cứ cách khoảng mười phút là Thái Lãnh Hàn lại nôn. Cho đến hiện tại, hắn đã nôn đến mấy chục lần rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703557/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.