Sau khi lên lầu, Triệu Uyển Nhu nhanh chóng thay bộ đồ rồi không thèm nghĩ đến tảng băng ngốc kia nữa. Cô bước ra cổng, vẫy một chiếc taxi, bảo tài xế taxi chạy thẳng đến bệnh viện.
Thủ tục xuất viện của bà Lâm Thanh Liên cũng không quá phức tạp. Triệu Uyển Nhu chỉ tốn khoảng nửa tiếng là đã xong. Cô đỡ mẹ ra xe taxi, đi thẳng một mạch về biệt thự nhà họ Triệu. Sau khi về căn nhà đã từng sống hơn hai mươi năm, Triệu Uyển Nhu lại nhanh thoăn thoắt chuyển hành lý cho người làm mang vào bên trong rồi dìu bà Lâm Thanh Liên bước chậm rãi vào nhà. Thế nhưng, còn chưa đến cửa thì bà Lâm Thanh Liên đã vỗ vỗ vào tay của Triệu Uyển Nhu, dịu dàng nói:
- Hôm nay nắng đẹp, trời ấm, chúng ta ngồi ở vườn hoa ngắm cảnh, trò chuyện một chút đi.
- Vâng.
Triệu Uyển Nhu gật đầu rồi cùng bà Lâm Thanh Liên chuyển hướng về phía vườn hoa bên hông biệt thự. Bà Lâm Thanh Liên ngồi lên chiếc xích đu, đung đưa, nhìn Triệu Uyển Nhu một lúc rồi nhận xét:
- Uyển Nhu, hôm nay tâm trạng của con không tốt hả?
Trước sự quan tâm của mẹ, Triệu Uyển Nhu vội vã lắc đầu:
- Không có đâu ạ. Hôm nay mẹ được xuất viện mà, sao con lại có thể không vui được chứ?
Bà Lâm Thanh Liên cũng lắc đầu, đáp lại:
- Dĩ nhiên là mẹ không có nói là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703539/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.