Không hiểu sao, Thái Lãnh Hàn lại nhắc lại câu hỏi vặn của chính mình cách đây nhiều năm:
- Tôi… tôi thích tặng cho em thì tặng, không được sao?
- Hả?
Triệu Uyển Nhu nghe câu đáp lại ấy thì ngẩn ra. Thái Lãnh Hàn đáp lại xong thì cũng ngẩn ra. Hắn căng thẳng và chua xót chuẩn bị tinh thần sẽ bị Triệu Uyển Nhu trả lại món quà. Thế nhưng lúc này Triệu Uyển Nhu lại nhoẻn miệng cười:
- Vậy thì cảm ơn anh nhé!
Thái Lãnh Hàn vẫn chưa thể tin nổi, ngớ ngẩn hỏi lại:
- Vậy là… em sẽ nhận món quà này của tôi hả?
- Vâng, món quà này là do anh đã tặng em cơ mà?
Triệu Uyển Nhu ngạc nhiên hỏi lại. Hai Tay của cô giữ chặt món quà, trong lòng thầm cảnh giác. Tảng băng ngốc này sẽ không nghĩ ngợi linh tinh gì đó rồi đòi lại món quà này đấy nhé? Quả thật có thể nói rằng lúc này Triệu Uyển Nhu không cần nghe được tiếng lòng của Thái Lãnh Hàn mà cũng đã có thể hiểu được hắn khá rõ rồi. Bởi vì ngay sau đó, Thái Lãnh Hàn lại ngập ngừng cất tiếng hỏi:
- Nhưng mà… không phải em vẫn luôn có nguyên tắc không nhận đồ của người lạ và đồ được tặng không có lý do rõ ràng sao?
Triệu Uyển Nhu mở tròn mắt ngạc nhiên đáp lời:
- Anh nói gì thế? Lý do mà anh tặng quà cho em không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703524/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.