Triệu Uyển Nhu nhìn Vương Thiên Bích đang say đến gục gà gục gặc trước mặt. Cô mỉm cười, ngữ điệu lại đầy vẻ nghiêm trọng:
- Anh bình tĩnh nghe tôi kể đầu đuôi sự việc nhé!
Sau đó, Triệu Uyển Nhu khi thì nghiêm nghị, lúc thì căm tức, rồi lại sụt sịt kể cho người ở bên kia đầu dây nghe về một cô chuyện vô cùng lâm ly bi đát khiến người người vừa oán giận vừa tiếc thương:
- Chắc là anh còn nhớ chuyện của hôm trước, Vương Thiên Bích phải nhập viện. Đầu đuôi cớ sự chính là khi Vương Thiên Bích cùng với bạn thân của cô ấy, chính là Triệu Uyển Nhu tôi đây. Chúng tôi đang cùng nhau ăn thử món ăn mới trong nhà hàng mới mở của nhà họ Vương thì tình cờ gặp phải một tên thiếu gia con nhà giàu xấu trai học dở lại còn lưu manh, lại còn có m.á.u dê.
- …
- Đúng, đúng, đúng, chính là cái thằng mà anh đang nghĩ tới đó: Vạn Gia Bảo. Thằng nhãi đó trông thấy Vương Thiên Bích xinh đẹp thì sàm sỡ cô ấy, lại còn nói rất nhiều câu rất quá đáng để sỉ nhục cô ấy. Mặc dù tôi đã cố gắng hết sức để bảo vệ cô ấy, nhưng anh cũng biết rồi đấy, tôi không được khỏe mạnh cho lắm. Với cả lúc đó tôi chỉ có một mình. Đến khi tôi gọi được bảo vệ đuổi được bọn chúng đi rồi thì Vương Thiên Bích đã ngất xỉu.
- …
- Dĩ nhiên, bác sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703500/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.