Triệu Uyển Nhu nghe thím Hai nói thế thì vừa ngạc nhiên vừa ngượng ngùng. Hóa ra tình cảm mà Thái Lãnh Hàn dành cho cô đã đến mức mà một người làm theo thời vụ như thím Hai cũng biết rõ như thế à. Trong đầu ngẫm nghĩ, tay của Triệu Uyển Nhu múc cháo đưa vào miệng không ngừng. Chẳng mấy chốc, Triệu Uyển Nhu đã ăn xong bát cháo. Thím Hai vội thu dọn bát đĩa bẩn xuống. Vừa làm thím Hai vừa tiếp tục kể lể về ưu điểm của cậu chủ nhà mình để khẳng định tính xác thực cho thông tin mình vừa cung cấp:
- Cô nhất định phải tin tôi. Mấy năm trước, không, chỉ mới mấy tháng trước thôi, cậu chủ vẫn luôn vắng nhà, ý tôi là, cậu chủ không có mấy khi ở nhà đâu. Cậu ấy trông thế thôi chứ ăn uống tùy tiện lắm, ngủ nghỉ cũng tùy tiện nữa. Nhưng từ khi cô gật đầu đồng ý kết hôn với cậu ấy rồi thì ngày nào cậu chủ cũng về nhà. Cô có biết cậu ấy về nhà để làm gì không?
Thím Hai ngừng tay rửa bát, quay lại nhìn Triệu Uyển Nhu. Ngữ điệu của thím lại còn cố ý hạ thấp xuống để tăng tính hấp dẫn cho “câu chuyện”. Là một người chuyên sáng tác, Triệu Uyển Nhu chỉ có thể giả vờ như tò mò, hỏi hùa theo đoán ý để thím Hai có thể tiếp tục “kể chuyện”:
- Anh ấy về nhà để làm gì vậy thím?
Thím Hai hào hứng rửa nhanh cái bát bẩn rồi lau tay, ngồi xuống đối diện với Triệu Uyển Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-nghe-duoc-tieng-long-cua-ong-chong-tong-tai/3703486/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.